CHIẾC LEXUS VÀ CÂY Ô LIU - Trang 396

gọn và kết nối Internet, thì những điều bạn nói ra không có ảnh hưởng
nhiều hoặc không có sức lôi cuốn. Đó là lý do của những khó khăn bạn vấp
phảu khi cố gắng thuyết phục hàng triệu người Ai Cập, những người vẫn
cầu nguyên trước khi vận hành các cầu thang máy.
Trò kéo co này đang diễn ra trên toàn thế giới Ả rập ngày nay, từ Maroc
cho tới Kuwait. Một viên chức tài chính người Ả rập đã mô tả cuộc tranh
đấu của toàn cầu hóa trong đất nước của ông ta: "Thỉnh thoảng tôi có cảm
giác mình thuộc vào một hội kín Freemasons, vì cách nhìn thế giới của tôi
khác hẳn với cách nhìn của những người quanh tôi. Có một sự khác biệt lớn
về ngôn ngữ và từ vựng của tôi và người xung quanh. Không phải vì tôi
không thuyết phục được họ. Tôi nhiều khi không thể giao tiếp được với họ,
những người đó có cách nhìn toàn cầu xa lạ quá. Vậy là mỗi khi tôi phải
giải thích một chính sách gì đó liên quan tới toàn cầu hóa, thì bao giờ câu
hỏi cũng là: có thể quy tụ được bao nhiêu người để có thể tạo được một sự
quá độ? Nếu anh có thể quy tụ được đủ số người từ những vị trí thích đáng,
thì anh sẽ đẩy được hệ thống đi tới. Nhưng điều đó rất khó. Có nhiều ngày
dân chúng đến và nói với tôi: "Chúng ta cần phải quét sơn lại căn phòng."
Và tôi trả lời, "Không, chúng ta thực ra cần phải đào móng mới và xây lại
toàn bộ tòa nhà" Vậy là toàn bộ cuộc hội thoại giữa anh và họ xoay quanh
việc chọn màu sơn, nhưng trong đầu anh là ý nghĩ rằng toàn bộ kiến trúc
cần phải được thay thế và một móng nhà mới phải được xây dựng - rồi
hẵng lo tới màu sơn! Brazil, Mexico, Argentina, ở đó họ có những đám
đông và những viên chức có tầm nhìn về thế giới. Nhưng phần đông các
nước đang phát triển hiện chưa có được điều đó, chính vì thế gian đoạn quá
độ của họ vẫn còn bất ổn.
Ở Marốc, chính phủ tư hữu hóa đơn giản bằng cách bán các xí nghiệp quốc
doanh cho chính những nhóm kinh tế nhỏ có quan hệ với hoàng gia, những
người một thời lũng đoạn kinh tế nhà nước. Chính vì thế mà ba phần trăm
dân số Ma rốc hiện kiểm soát 85 phần trăm tài sản của đất nước. Các
trường Đại học ở Marốc, thường kết hợp những đặc điểm tồi tệ nhất của hệ
thống giáo dục xã hội chủ nghĩa và của Pháp, mỗi năm cho ra trường rất
nhiều sinh viên, nhưng họ khômg kiếm được việc làm, không có tinh thần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.