CHIẾC LEXUS VÀ CÂY Ô LIU - Trang 443

sẽ là một cặp thanh niên khoảng ngoài 20 tuổi, kỹ sư phần mềm máy tính,
tóc dài, đi dép xăng đan, cổ đeo chuỗi hạt, mũi xăm trổ, và chân dính sơn.
Đó là hình ảnh của họ khi xuất hiện ở nước ngoài. Họ đến đạp cửa trước
của nhà bạn, vào nhà thay đổi vị trí đồ đạc, nhồi vào miệng của bạn đầy
một thứ bánh McDonald s, nhồi sọ con cái của bạn những ý tưởng quái lạ,
ném một thiết bị thu truyền hình cáp lên TV nhà bạn, gắn một thiết bị nối
Internet vào máy vi tính của bạn và nói: "Truy cập hay là chết."
Chúng ta là thế đó. Chúng ta, những người Mỹ, là những vị tông đồ của
Thế giới Đi nhanh, là kẻ thù của các truyền thống, là những vị tiên tri của
thị trường tự do và cha xứ truyền bá công nghệ cao. Chúng tôi muốn mở
rộng những giá trị của bạn lẫn những tiệm bánh Pizza Huts của chúng tôi.
Chúng tôi muốn thế giới đi theo sự dẫn đường của chúng tôi và trở nên dân
chủ, gắn mạng Internet lên mỗi dụng cụ gia dụng, ai cũng phải uống Pepsi,
mỗi máy tính đều phải có hệ điều hành Windows và trên hết - trên hết - ai
ai, ai ai cũng phải biết tự bơm xăng vào xe hơi của mình.
Khi bước vào khách sạn Homa Hotel ở trung tâm Teheran, tháng 9/1996,
đập ngay vào mắt tôi là một tấm biển. Trên tấm biển là dòng chữ "Đả đảo
Mỹ." Đó không phải là một biểu ngữ tạm thời. Đó không phải là một dòng
chữ viết bậy. Đó là một tấm biển bằng đá, ốp lên tường.
Tôi tự nhủ, "Kỳ lạ chưa. Tấm biển được gắn trên tường. Dân chúng ở đây
thực sự có vấn đề đối với Hoa Kỳ."
Ngay sau đó tôi nhận thấy các bậc trưởng giáo Iran, những người rất quan
tâm đến những bước thăng trầm của sức mạnh quân sự và văn hóa Mỹ, đã
bắt đầu gọi nước Mỹ bằng cái tên khác, chứ không phải những danh hiệu
thường thấy trước kia như "đại quỷ sa tăng" và thành trì của "đế quốc và
chủ nghĩa Zion." Người Iran đã bắt đầu gọi nước Mỹ là "thủ đô của sự ngạo
mạn toàn cầu." Tôi thấy cách gọi đó thể hiện ngấm ngầm một sự thay đổi.
Lãnh đạo Iran dường như đã hiểu sự khác biệt giữa "sự ngạo mạn toàn cầu"
và chủ nghĩa đế quốc. Đế quốc chủ nghĩa là khi bạn dùng vũ lực vào chiếm
đóng dân tộc khác và ép buộc họ theo bạn. Sự ngạo mạn toàn cầu là khi văn
hóa và kinh tế của bạn mạnh đến mức bạn hiểu là không cần phải xâm lăng
nước khác mà người ta vẫn phải chịu ảnh hưởng của bạn. Bộ trưởng Tài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.