CHIẾC MĂNG - TÔ TRẮNG KẺ Ô VUÔNG - Trang 14

Đó là một cô gái dáng người cao thon và cân đối. Mái tóc xoăn màu hạt dẻ
sáng lượn sóng quanh đầu. Đôi mắt to, hơi gần nhau, cố giấu giếm những
cái nhìn ranh mãnh. Sau vài câu hỏi về phần lí lịch , Vưđ-ma mời cô một
điếu thuốc. Chờ cho cô gái nghiêng người châm lửa, anh liền đường đột
hỏi:
- Cô biết người gác đêm bị sát hại chứ?
- Không. Nhân viên gác đêm chẳng có lý do gì để tìm đến phòng thư ký của
giám đốc cả.
- Vụ án mạng này xem ra không làm cô xúc động mấy nhỉ? Lẽ nào nó
không tác động gì đến cô?
- Không tác động ư? Lúc mới nghe kể, tôi suýt ngất đi đấy. Bây giờ thì đã
định thần được nhiều.
- Cô có nghĩ thế này không nhé: một kẻ nào đó trong số can phạm phải là
nhân viên của xí nghiệp ta?
- Anh cho như thế ư?... – hai hàng chân mày vòng nguyệt của cô giương
cao lên.
- Cô có thể nhớ lại một chi tiết nào, dù hết sức nhỏ nhặt cũng được, giúp
xác nhận giả thuyết đó không?
Cô gái ngẫm nghĩ một lát, rồi lắc đầu:
- Chịu thôi, tôi không tài nào nhớ nổi.
- Thế ý kiến của cô về Ur-ba-ny-ac ra sao?
El-mer dụi điếu thuốc, để có thì giờ ngẫm nghĩ về câu trả lời.
- Người ta đồn là anh ấy rất được nữ giới hâm mộ. Điều đó kể cũng chẳng
có gì lạ, vì phải thừa nhận anh ấy là một người rất thú vị.
- Không lẽ ý kiến của cô về anh ấy chỉ vỏn vẹn có thế? – giọng của thiếu tá
pha chút đùa giỡn – Còn về cụ Bê-let-xki? Nghe nói ông cụ rất có cảm tình
với cô, phải không?
- Ông giìa đến là lẩm cẩm! – cô khoát tay với vẻ coi thường, làm cho mấy
chiếc vòng bạc đeo trên cổ tay leng keng lên một hồi.
- Có bao giờ ông Bê-let-xki mở tủ két ngay trước mặt cô không?
- Tại sao anh lại hỏi tới điều ấy nhỉ? Chết anh thứ lỗi cho… - cô gái ngẫm
nghĩ một lúc, - Có đấy… Nhưng dẫu sao tôi cũng không thể nhớ rành rọt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.