CHIẾC NHẪN TÌNH YÊU - Trang 78

- Vâng! - Ông ta ăn khúc bánh mì thật nhanh.

- Hôm nay cháu ngồi học mà lo cho chú quá.

- Cô đừng lo. Tôi ở đây là yên.

Thật là kỳ lã, chỉ mới mấy tiếng đồng hồ mà ông ta cảm thấy như tách lìa

hẳn thế giới bên ngoài. Ông nhớ tiếng ồn của phố xá, xe cộ, nhớ phòng làm
việc, điện thoại, cả tiếng giày guốc vang trên đường... Ông cảm thấy ở đây
như ở một nơi xa xôi hẻo lánh, như trôi giạt vào một thế giới khác, nhạt
nhòa và bị quên lãng... ông nhìn quanh căn phòng và hỏi Ariana:

- Mẹ cô xưa kia như thế nào nhỉ?

- Cháu cũng không rõ. Thực tình cháu không biết rõ về mẹ cháu lắm. Lúc

bà chết, cháu mới chín tuỗi, chaú chỉ biết là mẹ cháu đẹp lắm.

- Tôi có gặp bà nhà một lần. Tôi nghĩ bà nhà là một phụ nữ rất tinh tế.

Ariana gật đầu, rồi hỏi:

- Chú đã định đi đâu chưa?

- Cũng có. Tôi nghĩ là ba cô rất có lý. Đến Thụy Sĩ trước. Rồi khi chiến

tranh hết, có lẽ tôi qua Mỹ. Cha tôi có người bà con bên đó. Không biết
người đó còn sống không. Nhưng khởi điểm là ở đấy.

- Chú không về lại Đức à? - Ariana có vẻ ngạc nhiên khi thấy Max lắc

đầu. Nàng hỏi:

- Không bao giờ chú về lại à?

- Không bao giờ! - Ông thở dài, và tiếp - tôi không muốn thấy lại nơi này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.