Là một hợp chất phenolic, picric acid đã được tổng hợp lần đầu tiên vào
năm 1771 và dùng làm thuốc nhuộm cho cả len và lụa từ khoảng năm 1788.
Mặc dù picric acid tạo nên sắc vàng rực rỡ vô cùng tuyệt diệu, nó có nhược
điểm, cũng như các hợp chất nitrate khác, là dễ gây cháy nổ, điều mà các
thợ nhuộm không phải e ngại khi làm việc với các thuốc nhuộm tự nhiên.
Hai nhược điểm khác của picric acid là kém bền đối với ánh sáng mặt trời
và rất khó tổng hợp.
Alizarin tổng hợp đã được sản xuất với số lượng lớn và chất lượng tốt
vào năm 1868; và màu chàm tổng hợp đã được đưa vào thị trường trong
năm 1880. Ngoài ra, các thuốc nhuộm nhân tạo hoàn toàn mới cũng đã
được sản xuất; những loại thuốc nhuộm tạo ra các sắc thái tươi sáng và sắc
nét, bền màu và rất ổn định khi nhuộm. Vào năm 1856, chàng thanh niên
mười tám tuổi William Henry Perkin đã tổng hợp thành công một loại
thuốc nhuộm nhân tạo, từ đó đã tạo ra một sự thay đổi sâu sắc trong ngành
công nghiệp thuốc nhuộm. Vào lúc đó, Perkin là sinh viên của Trường Cao
đẳng Hóa học Hoàng gia London; cha của ông là chủ thầu xây dựng và
không muốn bỏ thời gian để theo đuổi ngành hóa học vì nghĩ rằng ngành
hóa sẽ không mang lại tương lai tài chính tốt đẹp. Nhưng Perkin đã chứng
minh được rằng cha mình đã sai.