vậy, có nhiều loại vi khuẩn và động vật nguyên sinh có thể tạo ra các
enzyme cần thiết để phân tách liên kết β, và qua đó có thể phá vỡ cellulose
thành các phân tử glucose thành phần. Trong hệ tiêu hóa của một số loài
động vật có một vài khu vực lưu trữ tạm thời, nơi mà các loài vi khuẩn nêu
trên sinh sống, giúp cho vật chủ có thể thu nạp nhiều loại thực phẩm. Ví dụ
như manh tràng của loài ngựa - một khoang rộng ở vị trí tiếp giáp giữa ruột
non và ruột già - là nơi chứa các loại vi khuẩn này. Các loài động vật nhai
lại như bò, cừu có dạ dày gồm bốn túi, một trong các túi đó là nơi chứa các
loài vi khuẩn cộng sinh cần thiết. Các động vật này thường ợ ngược lên
miệng và nhai lại thức ăn, một sự thích ứng trong hệ tiêu hóa của chúng
nhằm mục đích tăng cường sự tiếp xúc với các enzyme có thể phá vỡ liên
kết β.
Đối với thỏ và những động vật gặm nhấm, loài vi khuẩn cần thiết sống
trong ruột già. Vì trong hệ thống tiêu hóa, ruột non là nơi chất dinh dưỡng
được hấp thu, và thức ăn phải đi qua ruột non mới đến ruột già, do đó các
loài vật này phải ăn lại phân của chúng để có được các sản phẩm từ quá
trình phá hủy liên kết β. Khi các dưỡng chất đi qua hệ tiêu hóa lần thứ hai,
ruột non có thể hấp thụ các đơn vị glucose tạo thành từ cellulose suốt quá
trình trước đó. Đối với chúng ta, cách thức tiêu hóa thức ăn này dường như
là một phương pháp khó chịu để giải quyết các liên kết β liên quan đến vị
trí của nhóm OH, nhưng đây thực sự là phương pháp rất tốt đối với các loài
gặm nhấm. Một số côn trùng, như mối, kiến đục gỗ và các loài bọ ăn gỗ
khác, nuôi dưỡng một số vi sinh vật giúp chúng sử dụng gỗ làm thức ăn,
gây ra những tổn hại nghiêm trọng cho nhà ở và các công trình xây dựng.
Ngay cả khi chúng ta không thể chuyển hóa cellulose, cellulose vẫn rất
quan trọng trong chế độ dinh dưỡng của con người. Chất xơ thực vật, chứa
cellulose và các chất không tiêu hóa được khác, giúp cho chất thải có thể
chuyển động dễ dàng trong đường tiêu hóa của chúng ta.
Polysaccharide tồn trữ