CHIẾC VÒNG CỦA BARAKKAS - Trang 11

mắc không hiểu tại sao Charlie lại là đứa duy nhất không bị “con nhện
khổng lồ” đụng đến - và đó là điều mà chính Charlie cũng thấy hoang
mang. Dù chẳng ai tỏ ra trách cứ nó, nhưng sau khi bọn trẻ được cắt kén và
cứu tỉnh lại thì chẳng đứa nào thèm nói chuyện với nó nữa, thậm chí còn
chẳng thèm nhìn mặt nó - kể cả thằng T.C.. Trước khi đi ngủ đêm đó,
Charlie cứ nghĩ cuối cùng rồi mình cũng có bạn, thế mà lúc thức dậy thì lại
chỉ thấy mình là đối tượng của sợ hãi và khiếp đảm.

Nhưng đó không phải là lần đầu.

Sự thật là ngay từ khi mới chào đời, Charlie Benjamin và giấc ngủ đã là

một sự kết hợp kinh hoàng. Tai họa nơi đông người xảy ra lần đầu tiên
trong giờ ngủ trưa tại trường Mầm non Vòng tay Chào đón.

Năm ấy Charlie ba tuổi.

Mặc dù không còn nhớ rõ những chi tiết cụ thể của cơn ác mộng mà nó

gặp phải trong lúc cùng bọn trẻ khác nằm ngủ trên những tấm thảm trong
lớp học tối om, nhưng Charlie vẫn nhớ rất rõ tiếng hú hét không phải của
con người đã cuốn phăng nó khỏi giấc ngủ. Khi các cô bảo mẫu lao vào
xem cái gì có thể gây ra một tiếng ồn khủng khiếp đến như thế thì bé
Charlie cũng đã thức giấc và nhìn thấy quang cảnh tan hoang tiêu điều
chung quanh.

Lớp giấy dán tường sặc sỡ dành cho trẻ con bị tung ra, lòng thòng từng

giải dài như bị móng vuốt cào rách. Cái kệ sách bị lật ngược, bên cạnh đó là
hồ cá cảnh vỡ tan tành, con cá vẫn đang giãy điên cuồng, hớp lấy hớp để
không khí. Một vạt kính cửa sổ vỡ, miểng lấp lánh bám trên cái giá vẽ gãy
lăn lóc dưới sàn.

“Chuyện gì thế này?” cô giáo hỏi, mặt mũi tái dại.

“Con xin lỗi,” Charlie run rẩy đáp. “Con không cố ý mà.”

Mình con gây ra tất cả chuyện này sao?” Cô giáo ngờ vực.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.