CHIẾC VÒNG CỦA BARAKKAS - Trang 127

“Thành cái gì ạ?” Theodore hỏi.

“Em sẽ thấy ngay thôi,” Tabitha vừa nói vừa đặt con Snark lên vai thằng

nhóc. Con Snark nhẹ như một cái lông, bám vào vai Theodore bằng đôi
chân chim nhỏ khẳng khiu. “Giờ,” Tabitha nói, “hãy nhắm mắt lại nào.”

Theodore làm theo.

“Vậy là em không sợ bất cứ thứ gì, phải không?” cô hỏi.

“Không sợ. Luôn luôn là vậy. Em là một cỗ máy chiến đấu - vô cảm, sức

mạnh hung tợn.”

“Như bố em phải không?”

“Chính xác. Ông là một trong những Chiến binh Trừ Tà mạnh mẽ nhất.

Ngay bây giờ ông đang có mật vụ. Cô biết mật vụ là gì không?”

“Ta biết,” Tabitha nói. Con Snark kêu chiêm chiếp và gù gù nho nhỏ trên

vai Theodore. “Hẳn ông phải rất tự hào khi biết em được nhận vào Học viện
Ác mộng.”

“Hẳn rồi. Cha nào con nấy mà cô.”

“Nhưng không phải như vậy, có đúng không?” Tabitha nói tiếp. “Em

nghĩ ông sẽ cảm thấy thế nào khi biết em không phải là Chiến binh Trừ Tà
như ông?”

“Nhưng cô thấy đấy, em một Chiến binh Trừ Tà thật mà. Chỉ vì có trục

trặc với cái con cá hồi ngớ ngẩn kia thôi, em đã cố giải thích với cô hiệu
trưởng rồi. Em nghĩ nó bị bệnh hay bị gì gì đó.”

“Bố em chưa bao giờ gặp phải vấn đề như thế cả, phải không?”

“Chắc là không ạ,” Theodore nói, nó ngọ nguậy một cách bứt rứt.

“Nhưng vấn đề là, cả cuộc đời của chúng ta không thể được quyết định bởi
một con cá ngu ngốc bị khuyết...”

“Sự thật là không phải là một Chiến binh Trừ Tà,” cô Tabitha ngắt lời

Theodore khi tiến sát nó hơn. “Em muốn được như thế, bố em kỳ vọng em

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.