CHIẾC VÒNG ĐỒNG ĐEN - Trang 53

Không thể giải thích, Nhô cũng im lặng. Nó nhìn thấy một thân cây có

tán lá tròn, mọc cách xa hồ nước, trông giống cây táo. Nó chỉ tay:

- Tụi mình có thể hái được một ít trái cây đằng kia, An Chi ạ.

Lẩn sau vô số chiếc lá màu xanh dương thẫm, đúng là có nhiều trái cây

lạ. Những quả cây mềm mềm, lớp vỏ nâu, tỏa mùi thơm dễ chịu. Cơn đói
cồn lên dữ dội trong bụng cả hai đứa trẻ. An Chi nhấc người lơ lửng hái
liền mấy trái, Nhô cũng bẻ quả từ một cành thấp, nhai ngấu nghiến. Hai
đứa phùng mang trợn mắt nuốt hết quả này tới quả khác, không quên bẻ
vụn một quả lạ, cho con Tô tô ăn. Khi cơn đói tạm dịu xuống, chúng mới từ
từ nhận ra hương vị của thứ quả lạ. Nó xôm xốp, ăn giống hệt các ổ bánh
mì ngọt. Nhô nhận định:

- Cái cây này là một loại lúa mì đã qua nhiều biến cải, An Chi ạ.

Con nhóc rùng mình:

- Cậu làm tớ sợ, Nhô! Trước kia, cậu đâu có hiểu biết đủ thứ, phải

không?

Nhô im sững. Chợt, từ mãnh liệt ban nãy An Chi nhắc tới hiện ra với ý

nghĩa mới của nó: An Chi mơ ước bay mãnh liệt, ở đây nó đã biết bay. Còn
Nhô, chẳng phải lúc nào nó cũng khao khát "nhìn một biết mười" đấy ư?
Và xuống đây, điều đó cuối cùng cũng đã hóa thành sự thật.

Lập tức Nhô chia sẻ phát hiện này cùng bạn. An Chi nhìn vào mắt Nhô,

nói giản dị:

- Bây giờ thì tớ hiểu tại sao người ta lúc nào cũng phải trồng và nuôi ước

mơ. Một ước mơ kỳ quặc hay nhỏ bé cũng được. Bởi vì lúc nào đó, ước mơ
sẽ trở thành sự thật. Và nó còn có thể cứu giúp mình nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.