CHIẾC VƯƠNG MIỆN PTOLEMY - Trang 57

Nhưng cậu còn sống, và giận dữ. Trong một tay cậu giữ một sợi dây phát
ánh sáng trắng giống như dây thòng lọng của một cao bồi.

“Chào mừng trở về, Percy.” Cậu nhìn chằm chằm Setne. “Gã này có mang
lại rắc rối gì cho cậu không?”

Setne vụt và bắn lửa về hướng của Carter. Carter đánh ngọn lửa qua một
bên với sợi dây của mình.

“Từ bây giờ tớ đã kiếm soát được hắn,” tôi nói.

Tôi cảm thấy tự tin rằng điều đó đúng. Nước biển đã mang tôi trở lại với
đầy đủ sức mạnh. Nekhbet đang hợp tác trở lại, sẵn sàng để che cho tôi khỏi
bất cứ thứ gì Setne có thể thử. Bản thân tên pháp sư dường như choáng
váng và xẹp lép. Bị bóp cổ ở dưới đáy Cảng New York sẽ làm thế với bạn.

“Vậy thì, đi nào,” Carter nói. “Chúng ta có một sự đón tiếp thú vị được lên
kế hoạch.”

Trở lại sân bóng bị thiêu, Sadie và Annabeth đã vẽ phác một con mắt bò
phép thuật trên mặt đất. Ít nhất đó là nó trông như thế với tôi. Vòng tròn
phấn có đường kính khoảng một mét rưỡi và được viền lại một cách công
phu với những từ của sức mạnh bằng tiếng Hy Lạp và chữ tượng hình.
Trong Duat, tôi có thế thấy rằng vòng tròn phát ra ánh sáng trắng. Nó được
vẽ trên những vết nứt mà Setne đã tạo ra, giống như băng gạc trên vết
thương.

Hai cô gái đứng ở hai phía đối diện của vòng tròn. Sadie khoanh tay và đạp
đôi ủng của nó một cách bướng bỉnh. Annabeth vẫn giữ Cuốn sách của
Thoth.

Khi cô ấy thấy tôi, cô vẫn mang gương mặt chiến đấu, nhưng từ ánh nhìn
lóe lên trong đôi mắt cô tôi có thể nói cô an tâm.

Ý tôi là… chúng tôi vừa chỉ qua ngày kỉ niệm một năm hẹn hò của chúng
tôi. Tôi nhận ra tôi là một loại đầu tư dài hạn cho cô ấy. Cô ấy hy vọng cuối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.