cùng tôi sẽ trả cổ tức, nếu tôi chết bây giờ, cô ấy sẽ chịu đựng tất cả những
đặc tính bực mình của tôi chẳng vì gì cả.
“Cậu còn sống,” cô nhận thấy.
“Không nhờ vào Elvis.” Tôi cầm cổ Setne giơ lên. Hắn gần như chẳng có
trọng lượng gì. “Hắn khá là dai đến khi tớ phát hiện ra hệ thống của hắn.”
Tôi ném hắn vào trung tâm vòng tròn. Bốn người bọn tôi vây quanh hắn.
Những chữ tượng hình và chữ cái Hy Lạp bốc cháy và cuộn xoáy, dâng lên
từ một đám mây hình cái phễu để vây lấy tù nhân của chúng tôi.
“Gã này là một kẻ ăn xác thối,” tôi nói. “Không quá khác biệt một con kền
kền mấy. Hắn ta nhìn xuyên qua tâm trí chúng ta, tìm kiếm bất cứ điều gì
hắn có thể liên hệ, và hắn dùng điều đó để vượt qua hàng rào phòng thủ của
chúng ta. Tình yêu sự thông thái của Annabeth. Mong muốn làm cha mình
tự hào của Carter. Sadie –”
“Tính khiêm nhường không thể tin được của em,” Sadie đoán. “Và ngoại
hình xinh xắn rõ ràng.”
Carter khịt mũi.
“Dù sao thì,” tôi nói, “Setne đã cố gắng đề nghị tớ trở thành bất tử. Hắn ta
đã cố gắng nắm lấy những động cơ của tớ về việc bác bỏ trở thành bất tử
trước đây, nhưng –”
“Xin lỗi,” Sadie cắt ngang. “Anh nói là anh đã bác bỏ việc trở thành bất tử
trước đó à?”
“Ngươi có thể trở thành một vị thần!” Setne rên rĩ. “Tất cả các ngươi! Cùng
với nhau chúng ta có thể -”
“Tôi không muốn trở thành một vị thần,” tôi nói. “Ông không hiểu điều đó,
phải không? Ông không thể tìm thấy bất cứ thứ gì ông có thể liên hệ tới,
điều mà tôi xem đó là một lời khen lớn.”
Bên trong đầu tôi, Nekhbet rít lên. Giết hắn ta. Tiêu diệt hắn ta hoàn toàn.