tường. Benks lại trở lại là Benks. Lão đứng lên và lần này, chính lão đi đến
bên chiếc bàn giấy kê ở chân tường.
- Chính trong chiếc hộp này, – lão chỉ cho Imre xem một cái ống dẹt
nhỏ, – đựng một số phim âm bản chụp các loại vũ khí của khối NATO, cực
kỳ bí mật. Còn đây, – Benks lật một vài trang, kẹp ở khoảng giữa tập tài
liệu của lão, – biên bản chính thức của các cơ quan có trách nhiệm bảo vệ
những tài liệu mật này đã xác nhận việc những bức ảnh này đã được khám
phá ra ở đâu và như thế nào.
- Tất cả những chuyện ấy thì quan hệ gì đến tôi? – Imre cố gắng che
giấu sự hồi hộp đang vây bủa lấy ông.
- Không có liên quan gì đến anh nhưng lại liên quan đến con gái anh.
Những tấm phim âm bản ấy đã được tìm thấy trong chiếc va –li của chồng
Nora là Jakay. Và trên những tấm phim ấy có in rõ dấu tay của cô ta. Cô ta
đã phạm tội cùng với chồng, nếu có thể nói được như vậy. Những tang
chứng trực tiếp không thể không cần đến nghi vấn. Cũng như tính chất
nghiêm trọng của hình phạt căn cứ theo bản án của tòa. Nếu như nó xảy ra,
tất nhiên…
- Anh mất trí rồi! – Đến lúc Imre phải nổi sùng, nhưng hiểu mình đã
phạm sai lầm, ông nén giận và ngồi nguyên chỗ cũ. – Anh đã nói đúng
trong mối tương quan của giá cả: anh cho nhiều nhưng đòi trả nhiều quá! –
Imre cố tỏ ra cho người cùng đàm thoại cảm thấy ông đã bị đánh gục và sẵn
sàng bắt đầu đàm phán. – Vậy là anh trả cho tôi sự tự do cho con gái và con
rể tôi, bảo vệ uy tín của đất nước tôi và bảo vệ danh dự trong sạch cho tôi.
Còn anh thì đòi lại thứ gì?
Trên nét mặt của Carrini biểu lộ niềm hân hoan, đắc thắng. Những nếp
nhăn dữ dằn ở khóe miệng Phoster cũng giãn ra.
- Anh trao cho chúng tôi toàn bộ tài liệu kỹ thuật về quá trình nghiên
cứu của chương trình “ Mặt trời “. Mỗi trang anh đều phải ký tên mình để
xác nhận, có ghi rõ ngày tháng anh trao những tài liệu ấy cho người đại
diện của tôi ở tại đây. Tôi nhắc lại, không phải trao những tài liệu ấy ở
Budapest mà là ở đây, tại Munich này.