CHIẾN DỊCH TRÁI TIM - Trang 224

phác nhất cũng có thể được làm cho trở nên hấp dẫn cực kỳ trong ảnh đấy.”
Nàng dừng lời để nhấn mạnh. “Quy trình ấy, dĩ nhiên, cũng có thể dễ dàng
đảo ngược.”

Đây là một lời đe dọa ngạo mạn và cũng rất liều lĩnh. Nhưng nàng chưa

bao giờ gặp một người mẫu nào lại muốn được trở nên không đẹp trong ảnh
cả. Căn cứ vào sắc đẹp căng tràn và tính kiêu căng ra mặt của Rosalind, thì
có vẻ là không ngoa khi kết luận rằng ả ta sẽ rất căm ghét cái ý tưởng có
một bức ảnh xấu xí về mình, bất luận cảm xúc của ả ta đối với nhiếp ảnh gia
có là thế nào đi nữa.

Rosalind đanh người lại. “Nếu muốn thì cứ đi ra bằng cửa trước đi, phu

nhân Jones. Làm thế cũng chẳng thay đổi được sự thật gì. Cô chẳng qua chỉ
là một ả bán hàng nhanh trí, mưu mô, biết sử sụng những chiêu trò và ảo
giác của thuật nhiếp ảnh để nắm bắt thú vui nhất thời của giai cấp cao quý
hơn cô mà thôi. Nhưng rồi xã hội thượng lưu sẽ chóng chán ngấy cô và
quay đi tìm thú vui ở nơi khác cho xem. Ai mà biết chứ? Có lẽ một ngày
nào đó, cả cô nữa, cũng sẽ buộc phải uống một ly brandy pha xyanua thì
sao?”

Nói đoạn cô quay ngoắt người quày quả bỏ vào trong thư phòng, sập cửa

đánh sầm sau lưng mình.

Venetia thở dốc, ý thức được rằng mình đang run lẩy bẩy. Nàng có thể

cảm nhận được mồ hôi lạnh ngắt vã ra dưới lớp thân váy bó chẽn của mình.
Nàng phải vận hết sức bình sinh để giữ vẻ mặt bình thản mà bước nốt quãng
đường đi ra sảnh trước.

Amelia và Henry đang đứng đấy chờ. Một cô hầu gái đứng bất động

ngay cửa. Cô ta trông bồn chồn hoang mang. Venetia nhoẻn miệng cười
tươi với cô hầu gái khi cô này khuỵu gối chào mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.