CHIẾN DỊCH TRÁI TIM - Trang 233

“Là lỗi của tôi, dì Sawyer ạ.” Gabriel áy náy, mở cửa ra cho dì Beatrice.

“Lẽ ra tôi đã phải nghĩ đến việc sự hiện diện của mình tại đây sẽ gây phát
sinh chi phí trong nhà. Lâu nay tôi cứ mải nghĩ đến những chuyện khác
thôi. Xin dì yên tâm là tôi sẽ đóng góp vào ngân quỹ của nhà ngay trong
chiều hôm nay thôi.”

“Cậu không được làm thế đâu nhé,” dì Beatrice bảo. “Cậu là khách và

như thế có nghĩa cậu không phải trả tiền phòng tiền ăn gì cả.”

“Ồ, nhưng tôi nào phải là khách đâu chứ, thưa dì. Tôi biết rõ chính mình

đã buộc dì nhận tôi vào nhà. Tôi sẽ thanh toán toàn bộ chi phí ăn ở của
mình.”

“Nếu cậu cứ muốn như thế thì thôi vậy,” dì Beatrice đáp với vẻ một phu

nhân lưỡng lự ban ra một đặc ân.

“Tôi thật lòng muốn vậy mà, thưa dì.”

Dì Beatrice đôn hậu mỉm cười với chàng và lướt ra khỏi phòng.

Chỉ đến lúc ấy Gabriel mới nhận ra lời đề cập vô tình đến những gánh

nặng mà chàng mang tới cho ngân sách gia đình không hẳn chỉ là được vô
tình nhắc đến như vẻ bề ngoài.

Chàng khép cửa và quay mình lại bắt gặp nụ cười nhẹ thấu hiểu nơi khóe

miệng của Venetia.

“Lẽ ra dì ấy chỉ cần hỏi thẳng ta về tiền là được rồi,” chàng lãnh đạm nói.

Venetia lắc đầu. “Không đời nào. Dì Beatrice kiêu hãnh lắm. Nhưng tôi

đã có linh tính rằng không sớm thì muộn rồi dì sẽ đề cập đến đề tài ngân
quỹ gia đình thôi mà. Dì tôi đã làm quản gia không biết bao nhiêu năm rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.