CHIẾN LƯỢC ĐẠI DƯƠNG XANH - Trang 267

Harry Davis đã thay đổi tất cả những điều đó bằng việc mở ra một

nickelodeon (tiền thân của rạp chiếu phim) đầu tiên ở Pittsburgh, bang
Pennsylvania vào năm 1905. "Nickelodeons" là tiền thân của các rạp chiếu
phim sau này và cũng giúp mở ra một đại dương xanh vô cùng lớn. Hãy
xem xét sự khác biệt. Mặc dù vào đầu thế kỷ XX, hầu hết những người Mỹ
thuộc tầng lớp lao động, nhưng các rạp chiếu cho đến thời kỳ đó vẫn tập
trung vào cung cấp các hình thức giải trí sống (xem trực tiếp) cho người
dân với giá cao như hát, opera, chương trình tạp kỹ...

Với mức thu nhập trung bình của các gia đình chỉ khoảng 12 đô la mỗi

tuần, các hình thức giải trí này không mấy thích hợp vì quá tốn kém. Giá vé
bình quân cho một buổi xem opera là 2 đô la, xem tạp kỹ là 50 xen. Đối với
đại đa số người dân, việc đến rạp hát là một việc quá nghiêm túc. Do dân trí
thấp nên giới công nhân lao động không mấy cảm thấy thích thú với rạp hát
và opera. Việc đi xem ở rạp cũng không thuận tiện. Các buổi chiếu chỉ
được tổ chức vài lần mỗi tuần và hầu hết các rạp hát đều tập trung ở những
khu vực giàu có trong thành phố, phần lớn những người dân thường khó tới
đó được. Khi nghĩ tới việc giải trí, hầu hết những người dân Mỹ đều cảm
thấy mơ hồ.

Trái lại, giá vé vào cửa "Níckelodeons" của David chỉ có 5 xen (còn gọi

là 1 nickel), đúng như cái tên của rạp. Davis giữ giá vé ở mức 5 xen bằng
cách thu hẹp địa điểm chiếu ở mức vừa đủ cho màn hình và các dãy ghế và
tìm vị trí ở những nơi giá thuê rẻ, gần nơi ở của tầng lớp lao động. Tiếp đó,
ông tập trung vào số lượng và sự thuận tiện, ông mở rửa rạp vào 8 giờ sáng
và thiếu liên tục đến nửa đêm. Việc xem ở rạp "Nickelodeons" rất thú vị. ở
đó có những bộ phim hài phù hợp với hầu hết mọi giới bất kể học vấn,
ngôn ngữ hay độ tuổi nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.