CHIẾN LUYẾN TUYẾT, HÀN TUYẾT TRUYỀN KỲ - Trang 325

ngủ như vậy là do ai chứ. Một đôi tay ngọc thon thon hướng tới bên hông
người kia, dùng hết sức bình sinh nhéo một cái…

“Ách -----” thế này không biết có tính là vui quá hóa buồn? Hàn Chiến

bất đắc dĩ cười khổ dưới đáy lòng. Bởi để cho người trước mặt phát tiết,
không thể không kéo căng bắp thịt mà chống đỡ, bằng không phúc lợi buổi
tối sẽ bị giảm bớt, hắn hôm nay có thể sẽ phải một thân cô quả. Vì đánh lạc
hướng sự chú ý của tiểu nha đầu, Hàn Chiến vội nói: “Chúng ta đã vào bình
nguyên rồi, ước chừng hai ngày nữa là đến được thành biên, phong cảnh
bên ngoài lúc này không tệ, nàng không muốn nhìn một chút sao?”

“Đến bình nguyên rồi, nhanh như vậy?” Còn tưởng rằng mỗi ngày hai

người đều tận sức làm cái chuyện kia sẽ làm chậm hành trình, không nghĩ
tới mau như thế đã đến bình nguyên. Hàn Tuyết trở mình ngồi dậy, nhấc
rèm cửa sổ lên liền thu ngay vào tầm mắt thảo nguyên vô tận phủ mờ một
lớp kim quang ánh hồng, lại còn vầng thái dương cuối ngày tròn trịa cũng
mang màu đỏ hồng lấp lánh.

“Thật là đẹp a!”

“Đúng vậy, thật là đẹp!” Hàn Tuyết ngủ đến váng cả đầu, căn bản không

biết mình một thân xích lõa được Hàn Chiến bọc trong áo choàng rộng ôm
lên xe, lúc này nàng lật người một cái liền khiến áo choàng kia trượt đến
thắt lưng, hào quang hồng sắc xuyên thấu da thịt quang khiết trong suốt, mê
mẩn nhìn, Hàn Chiến nổi lên dục tính, dục hỏa trong mắt cũng điên cuồng
bùng cháy.

Chỉ thấy Hàn Chiến vạn phần si mê vươn móng vuốt sói, mà người đáng

thương nào đó vẫn còn chìm đắm trong cảnh đẹp thiên nhiên hùng vĩ tráng
lệ.

Cho đến khi trước ngực bị hai bàn tay ấm áp bao phủ, Hàn Tuyết mới

tỉnh hồn, vừa quay đầu, lại chỉ kịp phun ra một chữ, “Chàng. . . . . .”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.