CHIẾN THẦN - Trang 1050

Cho dù có xem bao nhiêu bộ phim về tình yêu, tôi cũng chẳng học được

điều gì. Mấy cảnh anh hùng cứu mĩ nhân tầm thường, cũ kĩ này đối với tôi
đã là quá lắm rồi. Nhưng dù vậy, tôi cũng nào đâu có cơ hội để thực hiện.

Nhìn thấy vẻ mặt cô ấy tức giận như một con nhím xù lông khi biết mình

bị biến thành vật thí nghiệm của loài người; nhìn thấy cô ấy cầm tay
Nguyên soái, khẽ dựa vào lồng ngực Nguyên soái, mái tóc đen dài như
dòng suối quâh quanh ngón tay thon dài của ngài ấy, trong lòng tôi không
tránh khỏi cảm giác khó chịu, bức bối. Cuối cùng, tất thảy những cảm giác
đó tích tụ thành một dòng sông, dâng ngập trái tim tôi, lặng lẽ mà đau đớn.

Cũng bắt đầu từ ngày đó, tôi mới phát hiện ra mình đã thích cô gái bán

thú này mất rồi. Cô ấy không giống người tình trong mộng của tôi. Cô ấy
không phải tiểu thư quyền quý, mà là bán thú, cô ấy không đủ thông minh,
dịu dàng lại thừa sự dối trá, ranh ma, cô ấy không phải kiểu người có thể
làm vợ đảm mẹ hiền, mà là người chỉ huy hàng vạn thú binh uy hiếp loài
người, khiến sinh linh rơi vào cảnh lầm than.

Cô ấy chỉ là chính mình, bình thản mà rực rỡ hơn bất cứ người nào khác.

Trong bữa tiệc rượu đêm đó, tôi và Tạ Mẫn Hồng đứng chờ ở ngoài cửa

đại sảnh. Tạ Mẫn Hồng còn mỉa mai. “Tuyệt đối không được để nữ bán thú
kia mê hoặc!” Tôi thầm kinh ngạc, nhưng bề ngoài lại bình tĩnh nhìn Tạ
Mẫn Hồng như không có chuyện gì. Tôi có khả năng khống chế bản thân rất
tốt, cho dù là yêu thích thì cũng có thể yên lặng mà khống chế được.

Nghĩ như vậy, thế nhưng khi ngẩng đầu lên, nhìn thấy khuôn mặt đẹp đẽ,

thuần khiết như vầng trăng non của Hứa Mộ Triều, trong khoảnh khắc đó,
hơi thở của tôi như ngừng lại. Cô ấy e dè nhìn xung quanh, sau đó ánh mắt
trong veo đó dừng lại trên người tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.