CHIẾN THẦN - Trang 121

thế cũng đủ khiến cậu không thể động đậy...

“Tại sao?” Cô hỏi với ánh mắt hết sức lạnh lùng.

Cậu thiếu niên nhếch miệng, nở một nụ cười khổ, nghĩ bụng quả nhiên

cô gái này rất mạnh, đánh lén cô đúng là một hành động ngu xuẩn. Cậu nói
mà không hề sợ hãi: “Giết được cô, tôi dù chết cũng cam lòng. Không có cơ
hội giết Đồ Lôi... nhưng nếu giết được một tướng lĩnh cấp cao thì cũng
đáng giá.”

Hứa Mộ Triều hơi ngẩn ra.

Ánh trăng chiếu vào cửa sổ khiến một nửa gương mặt và bả vai của cậu

thiếu niên càng trở nên trắng đẹp như ngọc. So với Thẩm Mặc Sơ ngang
tàng, lỗ mãng, cậu thiếu niên này lại có một vẻ đẹp lạnh lẽo, giống như một
bức tượng thiên sứ thánh khiết mà không ai có thể chạm đến. Giờ phút này,
nụ cười yếu ớt trên mặt cậu giống như đã sẵn sàng đối mặt với cái chết.

Nếu như là nửa tháng trước thì Hứa Mộ Triều cô có thể kháng cự trước

cơ thể tuyệt mĩ này không? Cô không khỏi nhớ tới Thẩm Mặc Sơ, người
đàn ông đầy quyến rũ, hoang dại như một con báo, đồng thời là chàng trai
anh tuấn, trầm tĩnh như nước... trong lòng bỗng dâng trào cảm giác ấm áp.
Mặc dù không nhận được tin tức gì từ anh ta nhưng cô tin chắc, một người
như anh ta sẽ không để bản thân mình phải tiếp tục “cuộc sống như trong
địa ngục” ấy nữa.

Cũng nhờ anh ta mà khi đối diện với cơ thể vô cùng hấp dẫn của cậu

thiếu niên, cô lại có thể bình thản đến vậy.

“Lá gan của cậu cũng lớn thật đấy!” Hứa Mộ Triều bỗng nhiên buông

cậu ra, lại ngồi lên giường của mình như không có chuyện gì xảy ra. “Chỉ
có điều, cậu không biết giết ta còn khó hơn giết Đồ Lôi nhiều?!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.