CHIẾN THẦN - Trang 127

Cô gái lập tức nhăn mặt, nói: “Cái tên Đồ Lôi lông lá, ngu xuẩn đó lại

muốn nịnh bợ Minh Tướng quân nữa sao? Quà tặng đâu?”

Ngu xuẩn? Tướng quân? Hứa Mộ Triều vừa buồn cười vừa nghi hoặc,

nói: “Quà tặng ở trên xe, cô có thể dẫn chúng tôi đi gặp Minh Tướng quân
không?”

Sắc mặt của cô gái càng khó coi hơn. “Tên Đồ Lôi vô liêm sỉ! Tặng có

chút quà mà điều cả đống người tới đây, đúng là quá hời rồi!”

Hứa Mộ Triều cùng đám người mang theo rương quà tặng, đi theo cô gái

vào trong hang động, khoảng hơn mười phút sau mới dừng lại.

Trong động lắp đèn công suất cao nên sáng rõ như ban ngày. Trên đỉnh

đầu, xung quanh và cả mặt đất đều hết sức ngăn nắp, chỉn chu, rõ ràng đã
được người ta sửa chữa, cải tạo. Cô gái loay hoay một hồi rồi tìm được một
cái nút hình tròn trên vách tường, ấn nhẹ một cái.

Mặt đất đột nhiên vang lên tiếng máy móc rồi tự động nứt ra, ngay sau

đó xuất hiện một cái hố đen khổng lồ. Một chiếc hộp sắt lớn từ từ nhô lên
khỏi cái hố. Cô gái bĩu môi nói: “Xuống dưới, xuống dưới!”, sau đó nhảy
vào hộp sắt.

Hóa ra lãnh địa của gã anh em của Đồ Lôi – Tướng quân Minh Hoằng –

lại được xây dựng ngầm dưới mặt đất. Hứa Mộ Triều hết sức tò mò, cô rất
muốn biết gã Tướng quân Minh Hoằng thần bí không muốn ai biết tới này
rốt cuộc là người như thế nào. Mặc dù con đường phía trước đầy rẫy nguy
hiểm nhưng Hứa Mộ Triều vẫn hạ quyết tâm, nhảy vào hộp sắt kia.

A Lệ lặng im đứng cạnh Hứa Mộ Triều. Có lẽ do khoác trên người bộ

quân phục nên so với ngày thường, trông cậu ta mất đi mấy phần thanh tú,
mà có vẻ anh tuấn, mạnh mẽ hơn. Lúc này, cô gái mới chú ý tới cậu ta, liền

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.