CHIẾN THẦN - Trang 132

chính là người lính đầu tiên chạy tới chỗ tên lính bị con chim máy làm cho
bị thương ban nãy, cũng là người lên tiếng cảnh báo khi cô bị Minh Huy tấn
công, liền hỏi: “Anh tên là gì?”

“Thưa Phó thống lĩnh, tôi là Hắc Kiệt, người bị thương ban nãy là em

trai tôi.” Gã bán thú mình người đầu báo có thân hình vô cùng vạm vỡ cung
kính đáp.

Hứa Mộ Triều gật đầu, nói với bọn họ bằng giọng đầy ẩn ý: “Hiện tại

vẫn chưa rõ tình hình thế nào, trước mắt an nguy khó lường, mọi người cần
phải đồng lòng thì mới mong có con đường sống.”

Đám bán thú đều gật đầu tán đồng, kể cả những tên gây sự tối hôm qua.

Phía sau tòa nhà bằng kim loại này là một hệ thống nhà xưởng rộng

mênh mông, tiếng máy móc không ngừng ầm ầm vang lên, khói bốc lên dày
đặc cho thấy một quá trình sản xuất quy mô lớn đang được diễn ra tại đây.
Những nhà xưởng này rốt cuộc đang sản xuất thứ gì? Hứa Mộ Triều sực
nhớ tới con chim máy kia, nhớ tới lời Minh Huy từng nói: “Bồi thường một
con mắt”, “Đổi một đôi chân”, lại nhớ tới đôi mắt đỏ sậm như san hô của cô
ta, và cả những tên người máy cô gặp ở trên đường nữa, bọn họ đều có
những đôi mắt đỏ sậm...

Mảnh đất này phải chăng không có bất cứ con người nào sinh sống?

Thế nhưng những gã người máy ngoài kia, về hình dáng thì không khác

con người lắm, quả là chuyện trước nay chưa từng thấy. Với thái độ của Đồ
Lôi đối với loài người thì nơi này chắc chắn không thể là của Cố Nguyên
soái, lũ zombie lại càng không thể nào nắm giữ kĩ thuật tân tiến đến vậy.

Vậy thì rốt cuộc là ai, ai đang lặng lẽ bành trướng lực lượng công nghệ

cao thần bí này?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.