CHIẾN THẦN - Trang 161

Cô nhìn Minh Hoằng, dừng lại giây lát rồi chậm rãi nhấn mạnh: “Minh
Hoằng, anh không phải là người máy cao cấp đầu tiên sao? Người chế tạo
ra anh có thể không phải là người máy, đúng không?”

Minh Hoằng kinh hãi nhìn cô, ánh mắt giận dữ, lạnh lùng như băng

tuyết. Hắn im lặng, sắc mặt trầm hẳn xuống, nhìn thẳng vào cô, mãi đến khi
trong lòng cô dấy lên từng cơn khiếp đảm. Cô bỗng nhiên có cảm giác mình
đã phần nào hiểu được phong cách hành sự của Minh Hoằng.

Hắn trời sinh cao ngạo, tàn nhẫn, luôn tự phụ là hình thức sinh mệnh cao

nhất, chưa bao giờ nảy sinh bất cứ mối hoài nghi nào đối với những nguyên
tắc cơ bản, cho nên, khi bị Hứa Mộ Triều nói khích, hắn biết rõ đó là quỷ kế
nhưng vẫn mặc kệ. Bởi hắn vô cùng tự tin rằng cô sẽ không bao giờ trốn
thoát, hắn còn muốn chứng minh sự cao quý của người máy.

Thế mà lúc này, cô lại nói với hắn những nghịch lí về nguyên tắc cơ bản,

chẳng phải là đang khiêu chiến với tín ngưỡng của hắn sao?! Đây phải
chăng chính là nhược điểm trong lòng hắn?!

Thấy sắc mặt hắn có vẻ không ổn, Hứa Mộ Triều có chút lo sợ mình đã

quá lời, liền lặng lẽ siết chặt nắm đấm, thầm nghĩ nếu hắn trở mặt, cô sẽ liều
mạng với hắn một phen, nếu có thể áp chế được hắn, biết đâu vẫn còn con
đường sống.

Nhưng Minh Hoằng dường như không có ý định động thủ. Hắn trầm mặc

đúng mười phút, sau đó mới ngước khuôn mặt u ám lên, thản nhiên nói:
“Cô ra ngoài cũng lâu rồi.”

Trong sắc trời hoàng hôn ảm đạm, Minh Hoằng chắp tay đi đằng trước,

bóng lưng cao lớn trong bộ quân phục màu xanh, thoạt nhìn có chút cô đơn,
lẻ loi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.