CHIẾN THẦN - Trang 190

“Hứa, quay lại!”

Một tiếng thét giận dữ, vang dội như sấm sét, băng qua khoảng cách xa

xôi, xuyên qua tầng tầng bóng tối, xé toạc không gian mà đến.

Đám người bán thú hoảng sợ tột độ, Hứa Mộ Triều trợn tròn hai mắt. Là

Minh Hoằng!

Mặc dù lúc này thang máy đã lên cao ít nhất là mười kilômét, khoảng

cách xa như vậy nhưng cô vẫn không kìm được mà run lẩy bẩy, nắm chặt
khẩu súng laser, cảnh giác cao độ.

Không có việc gì đâu, cô tự nhủ, chỉ cần lên được tới mặt đất, ngồi lên

chiến xa đi được cả đường bộ lẫn đường thủy, thoát khỏi đảo Tây Vu, quay
về đại lục, Minh Hoằng chắc chắn sẽ không thể truy kích bừa bãi.

Chỉ cần lên được mặt đất.

Thế nhưng Hứa Mộ Triều và đám người thú không thể ngờ được rằng,

cuộc trốn chạy của bọn họ lại thất bại thảm hại ngay ở giây phút cuối cùng.

Bãi biển chăng đầy đèn pha cường lực, sáng rực như ban ngày. Vị tướng

quân mặc bộ quân phục màu xanh trầm mặc chắp tay đứng thẳng. Viên sĩ
quan cảnh vệ đứng bên trái hắn ta lên tiếng xin chỉ thị: “Tướng quân, chúng
ta có nên dùng hỏa tiễn phá tan thang máy đó không?” Kẻ phản bội trốn
chạy, đáng phải tan xương nát thịt!

Minh Huy lúc này đã không còn là Minh Huy của ngày trước nữa, dù

thân hình của cô ta vẫn giống một thiếu nữ mảnh khảnh nhưng trên cổ lại
tạm thời gắn một chiếc đầu bằng kim loại khác. Chiếc đầu đó không có chút
máu thịt nào, chỉ có khung xương đầu người bằng kim loại trắng bạc, tinh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.