CHIẾN THẦN - Trang 521

Đại Võ buồn bã rời đi. Hứa Mộ Triều liếc nhìn cô bác sĩ trẻ, nói: “Cám

ơn cô.”

Bác sĩ lắc đầu. “Cô không cần phải cảm ơn tôi. Chúng tôi cũng chỉ làm

theo mệnh lệnh của ngài Nguyên soái mà thôi.”

Hứa Mộ Triều không nói câu nào nữa. Bác sĩ nhìn sắc mặt của cô rồi lại

nói: “Cô vừa mới tỉnh, chúng tôi đã cho người thông báo với người hầu cận
của Nguyên soái rồi. Nguyên soái có lệnh, khi cô tỉnh lại thì phải lập tức
thông báo với ngài ngay. Chỉ có điều cơn sốt của cô vẫn chưa thuyên
giảm...”

“Tôi phải đi ngay bây giờ.” Hứa Mộ Triều đứng bật dây, lảo đảo vài cái

mới đứng vững được. Hai hộ lí vội chạy tới đỡ cô nhưng lại bị cô khẽ đẩy
ra.

Đây là đầu đông, ngay cả những cơn mưa cũng vô cùng ít ỏi. Sấm chớp

suốt một hồi lâu mà rốt cuộc chỉ có vài hạt mưa. Thế nhưng hôm nay chưa
biết chừng sẽ có mưa lớn, bởi bầu trời lúc này đã giăng đầy mây đen xám
xịt.

Hứa Mộ Triều ngồi trên xô pha trong thư phòng của Nguyên soái, chỉ

cảm thấy căn phòng không có lấy một bóng người này đúng là lạnh lẽo đến
thấu xương.

Lúc cô đến mới nhận được tin Nguyên soái đi thị sát tiền tuyến từ sớm,

đang trên đường trở về. Cô đành ngồi đợi trong thư phòng.

Thân nhiệt của cô càng lúc càng cao, đầu óc cũng vì thế mà mơ mơ màng

màng, đã thế trong lòng lại hết sức phiền muộn. Sau khi trở thành bán thú,
đây là lần đầu tiên cô yếu ớt đến mức phát sốt thế này. Cô cảm thấy gặp mặt
Cố Triệt trong tình trạng này quả thực không được thích hợp cho lắm,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.