CHIẾN THẦN - Trang 525

“Cô cho rằng... tôi dùng cô làm con tốt thí ư?” Giọng nói của anh vừa

chậm rãi vừa nặng nề vang lên ngay trên đỉnh đầu cô, tuy trầm thấp, dễ
nghe nhưng lại vô cùng lạnh lùng, vô tình.

Hứa Mộ Triều không hé răng nửa lời, trong lòng vô cùng phiền não, cô

biết không nên chống đối với Nguyên soái, nhưng cô sao có thể nuốt trôi
cơn giận này được? Hứa Mộ Triều cô không phải là một con ngốc. Dù hôn
mê, cô cũng kịp nghe thấy có người nói Nguyên soái anh minh, dùng diệu
kế để dụ mấy vạn quân người máy tiến vào vòng vây. Một chuỗi suy nghĩ
kết nối lại khiến cô thực sự không ngờ mọi chuyện lại như vậy.

“Không cần anh phải đỡ!” Cô không nhịn được, đưa tay đẩy mạnh vào

ngực anh, thế nhưng lại không biết trong mắt anh, cú đẩy này yếu ớt đến
mức nào.

“Hứa Mộ Triều!” Anh siết chặt bàn tay đang đặt trên hông cô, bàn tay

kia bóp chặt lấy cằm cô.

Cô bị anh giữ chặt cằm, theo phản xạ muốn giãy giụa thoát ra nhưng lại

không còn chút sức lực nào để nhúc nhích.

Ánh sáng mờ mờ ảo ảo nhưng cô lại nhìn rất rõ. Dưới hàng mi đen dài,

cong vút là đôi mắt đẹp mê hồn, sáng long lanh nhưng lại toát ra một vẻ
lạnh lùng không sao tả xiết.

“Buông tôi ra!” Ở cự li gần như vậy, trong tình huống nguy hiểm như

vậy, một người đang yếu ớt như cô cũng phải vô thức tránh né.

“Cô nói đúng, Cố Triệt tôi đã giết chết vô số người. Sự sống chết của

hàng vạn sinh mệnh được quyết định chỉ bằng một câu nói.” Giọng nói của
anh bình thản đến lạ kì. “Thế nhưng loại chuyện lừa gạt thuộc hạ đi làm mồi
nhử thế này, chỉ e làm bẩn tay tôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.