CHIẾN THẦN - Trang 572

Mắt thú trong đêm đen cũng không cần nhiều ánh sáng lắm, cô bước

từng bước, dọc theo bậc thang lạnh lẽo, tối om. Cô mở cửa phòng, đây là
gian phòng ngủ hơn ba mươi mét vuông, rèm cửa sổ rất dày, giường đệm rất
êm ái, trong thời chiến đây đã là điều kiện tốt nhất rồi.

Cô ném áo khoác lên sô pha, chỉ mặc chiếc áo sơ mi mỏng, nằm phịch

xuống giường, đôi mắt mở to, nhìn trần nhà trân trối.

Vẫn không kìm được mà nghĩ tới anh ta.

“Mẹ kiếp! Nhất định là anh ấy vẫn còn sống.” Cô lẩm bẩm. “Vua zombie

bất tử cả trăm năm, không thể dễ dàng chết như vậy. Chắc chắn không thể!
Tuyệt đối không thể!”

“Đúng vậy, tuyệt đối không thể!” Một giọng nói trầm thấp mang đầy ý

cười lặng lẽ vang lên phía sau lưng cô.

Toàn thân Hứa Mộ Triều cứng đờ, cô quay phắt đầu lại với tâm trạng

ngạc nhiên xen lẫn vui sướng. “Anh…”

Trong góc phòng âm ủ, người nọ chậm rãi đi tới, dáng người cao lớn,

lặng lẽ trong đêm tối.

“Anh đến đón em.” Anh ta dịu dàng nói.

Chương 57: Dục vọng của zombie


Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.