CHIẾN THẦN - Trang 573

Dưới ánh đền êm dịu, gương mặt giống như tượng tạc của anh ta càng

thêm anh tuấn, dịu dàng. Anh ta cúi đầu nhìn cô, ánh mắt đen láy nhuốm
một vẻ thâm trầm khó hiểu.

“Anh… Thật tốt quá!” Hứa Mộ Triều mừng rỡ, đi về phía Thẩm Mặc Sơ.

“Hôm đó, anh làm em sợ muốn chết! Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra vậy?
Sao anh lại đột ngột tới đây thế?”

“Anh bị trọng thương, may mà trốn thoát được.” Giọng nói của anh ta rất

khẽ và êm ái. “Huggins vẫn chưa chết, hắn đã khống chế toàn quân zombie.
Anh chỉ có thể tới tìm em.”

Ngay từ sớm, Hứa Mộ Triều đã mơ hồ đoán được chuyện này, trong lòng

hết sức bất an, thế nhưng hôm nay nhìn thấy Thẩm Mặc Sơ bình an vô sự,
cô không khỏi vui mừng khôn xiết. Ý nghĩ đầu tiên lóe lên trong đầu cô
chính là muốn lập tức chạy đi báo cho Cố Triệt và các vị tướng lĩnh biết.

“Anh ngồi tạm ở đây nghỉ ngơi một chút đi!” Cô vội vàng nói. “Để em đi

báo với Cố Triệt.”

Thẩm Mặc Sơ lập tức vươn cánh tay mạnh mẽ, lạnh lẽo tóm chặt lấy cô.

Cô có chút kinh ngạc quay đầu lại, trong lòng hết sức kinh hãi. Chẳng

biết từ lúc nào, Thẩm Mặc Sơ đã áp sát vào người cô. Khoảng cách giữa hai
người gần đến mức cô có thể cảm nhận được hơi thở lạnh lẽo như màn đêm
tăm tối tỏa ra từ người anh ta.

Anh ta cúi đầu nhìn cô, trong mắt không hề có nét cười, cũng không có

sự kích động, càng không có vẻ dịu dàng, tình cảm như ngày trước. Thay
vào đó là ánh mắt sáng quắc, lóe lên những tia xa lạ.

Rốt cuộc Hứa Mộ Triều cũng nhận ra anh ta khác lạ ở điểm nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.