CHIẾN THẦN - Trang 643

Quan Duy Lăng lắc đầu. “Người đưa tin còn chưa nói xong đã bị bắn

chết. Cô phải cẩn thận gấp bội mới được.”

“Người muốn hại tôi đang ở trong quân ư?” Hứa Mộ Triều phản ứng rất

nhanh nhạy. “Muốn tôi qua trở về đế đô để lánh nạn sao?”

“Không. Mọi người muốn cô quay về đế đô là vì Nguyên soái.” Quan

Duy Lăng tiến lên một bước, thế nhưng trước mặt lại như có một bức tường
vô hình khiến anh ta bất giác phải dừng lại ở một khoảng cách an toàn. “Cô
đã rời khỏi đế đô được nửa năm, không muốn quay về thăm ngài ấy sao?”

“Tình hình chiến sự vô cùng ác liệt, thân bất do kỉ.” Cô chậm rãi nói.

“Mộ Triều…” Quan Duy Lăng tựa hồ phải đấu tranh tư tưởng một hồi,

sau đó mới nói: “Đêm đó đã xảy ra chuyện gì, chúng tôi căn bản không thể
đoán ra được dù chỉ một chút. Mà dù đã xảy ra chuyện gì đi chăng nữa thì
tôi nghĩ Nguyên soái cũng không trách cô đâu.”

Hứa Mộ Triều gật đầu, mỉm cười. “Tôi biết rồi, tôi đã biết từ đêm hôm

đó rồi. Chỉ là …”

Chỉ là cô… muốn yêu anh bằng cách của riêng mình.

Nửa năm đã trôi qua rồi mà anh vẫn chưa tỉnh lại. Cô sợ khi trở về đế đô,

cô sẽ rơi nước mắt. Mà khi ở nơi này, sự nhớ nhung và quyết tâm báo thù sẽ
càng khiến cô mạnh mẽ hơn. Ở nơi này, chí ít cô còn có thể giành lại thành
trì vì anh. Còn khi ở đế đô, cô không thể làm được bất cứ việc gì.

Quan Duy Lăng đưa tay lên kéo vành nón lính của mình xuống, nói:

“Bảy giờ sáng ngày mai, tôi sẽ tới đón cô đến sân bay số 15, chúng ta sẽ
ngồi máy bay riêng của tôi để trở về đế đô.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.