CHIẾN THẦN - Trang 955

nhờ cậy anh trai thay tôi chăm sóc em suốt đời.

Tôi hi vọng, hai người có thể vĩnh viễn yêu thương nhau, vĩnh viễn

không bao giờ chia lìa.

Ngộ nhỡ có chuyện bất hạnh gì xảy đến với em thì cũng không sao đâu,

Mộ Triều, chúng ta sẽ gặp lại nhau dưới hoàng tuyền.

Nếu như em không ngại, chúng ta sẽ yêu nhau mãi mãi, mãi mãi không

khi nào rời xa.

Ngoại truyện 2: Đại mĩ nhân của đế đô


Tôi là Đại Võ, “Đại” trong từ “quảng đại”, “Võ” trong từ “Võ Tòng”.

Võ Tòng, không phải tự nhiên mà tôi nhắc tới cái tên này. Mẹ tôi nói,

nhánh người bán thú chúng tôi mang gene của loài người, hay nói cách khác
chính là gene di truyền từ một người có tên là Võ Tòng. Người này là một
vị đại anh hùng vô cùng xuất chúng của loài người cách đây hàng trăm
năm. Vì thế tôi cảm thấy vô cùng tự hào về cái tên của mình, chỉ tiếc là dân
chúng thú tộc trì độn, không được học hành bài bản, suốt ngày hăng máu
đánh nhau, cho nên chưa từng nghe qua danh tiếng của tổ tiên tôi.

Chỉ có một mình Đội trưởng biết cái tên này, quả là một nhà lãnh đạo

sáng suốt, oai phong mà. Thế nhưng thái độ của cô ấy khi nghe tôi kể ra sự
thực này thật khiến tôi hết sức tức giận và có chút... khinh thường. Cô ấy
cười ha ha, còn nói: “Võ Tòng cái gì chứ! Võ Tòng chỉ là một nhân vật hư
cấu trong tiểu thuyết, xuất hiện cách đây hàng trăm năm, sao có thể là tổ
tiên của cậu được!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.