CHIẾN THẦN - Trang 964

Quay trở về đến phòng của tôi, sắc mặt Cố Linh vẫn trắng bệch, cô ấy

nói với tôi: “Anh muốn làm gì tôi thì làm đi, ít ra còn hơn bị đám người
kia...”

Cuối cùng thì tôi cũng chờ được đến giây phút này, liền vỗ ngực ra dáng

đại trượng phu, nói với cô ấy: “Cô xem Đại Võ tôi là loại người nào chứ?”
Tôi ném chiếc váy đen vào lòng cô ấy, nói tiếp: “Tôi chỉ dọa cô một chút
thôi!”

Cố Linh dường như không tin vào tai mình, ngẩng lên nhìn tôi, sau đó

cúi xuống, không nói được một lời.

Khuôn mặt cô ấy đỏ bừng như ánh nắng chiều, tôi hài lòng rời khỏi

phòng. Đêm đó, nếu như mọi người chăm chú lắng nghe thì sẽ thấy ở khu
vực phía trên đại bản doanh của thú tộc vang lên hàng loạt tiếng hò hét vui
sướng, ăn mừng chúc tụng.

Cô gái này cũng coi như là có bản lĩnh. Vừa mới rạng sáng ngày hôm

sau, khi tôi trở về phòng đã không thấy bóng dáng cô ấy đâu nữa. Trong
lòng tôi cũng có chút trống rỗng, thế nhưng từ sớm đã đoán ra được điều
này nên không cảm thấy quá bất ngờ. Đúng là một cuộc gặp gỡ ngắn ngủi
nhưng cũng không kém phần tươi đẹp. Tôi đã được hôn cô ấy hai lần, như
vậy cũng đủ mãn nguyện rồi.

Lần thứ hai gặp lại Cố Linh là ở đế đô hoa lệ.

Phụng mệnh Nguyên soái, chúng tôi hành quân về phía tây tập kết, trên

đường đi có ngang qua đế đô. Tôi vào trong phủ nguyên soái, gặp Hứa Mộ
Triều để nói rõ tình hình của A Lệ. Cũng không hiểu hôm đó Đội trưởng có
chuyện gì không vui mà vừa nhìn thấy tôi đã kêu tôi cút đi. Sau đó tôi mới
biết, thì ra cô ấy coi Cố Triệt chính là A Lệ, không muốn chấp nhận sự thật

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.