CHIẾN THẦN - Trang 989

Nhiều năm qua, zombie đã quen với việc sống cuộc sống của con người.

Bọn họ không còn ăn tươi nuốt sống, cũng không còn hãm hiếp, giết người
nữa. Ngoại trừ trên chiến trường, mặc dù không biến sang hình dáng của
zombie, thế nhưng tính cách thuộc dòng máu zombie vẫn luôn chảy trong
huyết mạch, họ sẵn sàng giết kẻ địch bằng những ngón đòn tàn nhẫn nhất.

Khi Tướng quân Mặc Quân – người anh hùng trên chiến trường Tây Bắc

– vừa mới bước vào đại sảnh, mọi ánh mắt của sinh vật giống đực có mặt
trong bữa tiệc đều như dại cả đi. Ngay sau đó, bọn họ trở nên hưng phấn tột
độ, ánh mắt từ đó cũng trở nên mãnh liệt hơn, nhìn chằm chằm vào những
đường cong tuyệt mĩ sau lớp quân phục màu đen bó sát một cách đầy hứng
thú.

Mặc Quân hiển nhiên đã quen với những ánh mắt chăm chú như thế nên

cô rất thản nhiên, giữ nguyên điệu bộ trang nghiêm của một quân nhân,
bình thản nhìn thẳng, trái ngược hoàn toàn với khung cảnh xung quanh. Cô
hờ hững liếc mắt nhìn ngài Tư lệnh cũng đang nhìn cô chăm chú, sau đó
thản nhiên ngồi xuống vị trí ngay bên dưới anh ta. Ước chừng cô vẫn có
phần kính trọng ngài Tư lệnh này nên khi bốn mắt giao nhau, khóe miệng
cô chợt nhếch lên, để lộ một nụ cười mỉm đủ khiến tất thảy chúng sinh đều
điên đảo thần hồn.

Nụ cười này quả nhiên đã khiến tinh thần tất cả mọi người có mặt trong

phòng tiệc thầm chấn động. Vậy nhưng chỉ có riêng ngài Tư lệnh lại tựa hồ
không thèm quan tâm, lạnh lùng dời ánh mắt đi nơi khác.

Lúc yến tiệc kết thúc, có không ít người vẫn không chịu rời đi mà cố ý

nán lại. Ánh mắt của bọn họ không ngừng đảo quanh người Mặc Quân, chỉ
cần tưởng tượng ở bên dưới lớp quân phục kia là một thân hình mềm mại,
kiều diễm thôi là bọn họ đã phun trào máu nóng rồi. Thế nhưng Mặc Quân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.