CHIẾN TRẬN - Trang 138

– Tôi là Karl Schulmeister, thưa ông Beyle.
Henri nhìn kĩ ông khách dưới ánh sáng yếu ớt của ngọn nến. Người cho

thuê ống nhòm cải trang là một người béo lùn, tầm vóc trung bình, màu da
đỏ, những vết sẹo sâu in dấu trên trán. Schulmeister! Mọi người đều biết ông
ta, nhưng có bao nhiêu người có thể nhận ra được ông? Với quyết tâm cung
cấp những tin tức tình báo cho Hoàng đế, ông ta đã nâng nghệ thuật cải
trang lên một cấp độ mà những người Áo tìm cách vây dồn ông đều không
đạt kết quả. Schulmeister! Người ta kể về ông với hàng ngàn câu chuyện li
kỳ đại loại như vậy. Một hôm, ông ta cải trang thành một người bán thuốc lá
luồn sâu vào một trại lính của Quận công Áo. Rồi một hôm khác, ông rời
thành phố đang bị chiếm đóng bằng cách thay thế một người chết nằm trong
quan tài. Lại một lần khác nữa, cải trang thành một Hoàng tử Đức, ông đã đi
kiểm tra các tiểu đoàn quân Áo và tham dự cả buổi họp của Hội đồng chiến
tranh của François II. Napoléon đã từng giao cho ông đứng đầu lực lượng
cảnh sát thành Vienne như vào năm 1805 và Henri đã rất ngạc nhiên:

– Với nhiệm vụ mà Hoàng đế giao phó, ông có đủ thời gian để giả trang

nữa sao?

– Thực ra thì tôi rất thích cái trò đó, thưa ông Beyle, thêm nữa là cái cách

giả trang này rất tiện lợi.

– Thế cái việc ông giả làm người cho thuê ống nhòm trên chỗ pháo đài

kia là để làm gì?

- Tôi nghe những lời đồn đại. Tôi ghi nhớ những câu chuyện bẩn thỉu,

lượm lặt những thông tin. Những suy nghĩ tồi tệ, trong thời gian chiến tranh
có thể gây nên những sự phá hoại.

– Ông nói cả điều đó cho tôi ư?
– Không, không, thưa ông Beyle.

– Vậy tôi là người rất quan trọng để đón tiếp chuyến thăm viếng của ông

ư? Ông muốn thuê tôi làm việc cho ông ư?

– Không hoàn toàn như vậy. Ông có biết là cha của các cô gái nhà Krauss

rất gần gũi với ngài Quận công không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.