CHIẾN TRẬN - Trang 140

– Đúng vậy.
– Chắc anh ta đã ngủ rồi.

– Thì đánh thức anh ta dậy.
– Tôi cứ nghĩ anh ta là một người gàn…
– Cầm lấy cây nến.

Henri miễn cưỡng chấp nhận rồi dẫn Schulmeister lên tầng áp mái, chỉ

cho ông ta cửa phòng gã thanh niên trẻ người Đức. Viên cảnh sát cầm lấy
ngọn nến từ tay Henri, đi vào phòng không gõ cửa, và nhận thấy căn phòng
nhỏ trống không.

- Anh bạn Staps của ông đi chơi đêm rồi à?
Ông ta hỏi Henri.

– Không phải Staps của tôi và tôi không theo dõi anh ta!
– Nếu hắn đã kích thích trí tò mò của ông thì hắn cũng kích thích trí tò

mò của tôi.

Bức tượng nhỏ vẫn nguyên chỗ cũ. Hai người đàn ông tận mắt quan sát

bức tượng. Đó là tượng Jeanne d’Arc mặc giáp trụ!

– Nó có nghĩa gì nhỉ? Schulmeister nói, Jeanne d’Arc! Vấn đề gì đây?

* * *

Trăng hạ tuần đã lặn, khói bốc lên từ những đám cháy che phủ hết các vì

sao. Giữa thảm cỏ, nằm ngửa mặt lên trời thư giãn, kị binh Fayolle không
ngủ. Anh ta đã no nê sau khi cùng ăn chung trong một chiếc cà mên với
Brunel và hai người khác, rồi sau đó, anh nằm duỗi ra, chăm chú nghe mọi
tiếng động, tiếng ngựa hí, tiếng nói chuyện trầm đục, tiếng củi cháy nổ lép
bép trong trại lính, tiếng kim khí của áo giáp ném xuống đất. Gần đây,
Fayolle có thói quen đặt cho mình nhiều câu hỏi. Hành động đó phù hợp với
anh bởi vì nó giúp cái đầu trống rỗng của anh ta vận động, nhưng sau hết, đó
là cái gọi là nghỉ ngơi, ghê thật! Fayolle đã được nếm trải phần lớn những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.