CHIẾN TRẬN - Trang 139

– Ông sẽ mất thời gian thôi.
– Không đâu, thưa ông Beyle.

– Cô Anna Krauss chỉ nghĩ đến Đại tá Lejeune thôi…
Henri tiếc rằng mình đã nhỡ lời, nhưng ngay lập tức, nói lảng sang chuyện

khác để chữa lỗi lầm của mình.

– Lejeune, anh bạn Lejeune của tôi là sĩ quan tùy tùng của Thống chế

Berthier.

– Tôi biết. Anh ta được sinh ra ở Strasbourg giống như tôi. Anh ta nói

tiếng kẻ thù của chúng ta một cách tuyệt vời.

– Thế thì sao?
– Chả sao cả…

Schulmeister đi đến gần chiếc bàn và lần giở xem quyển vở màu xám.

Ông ta đọc to vài câu:

– “Viết thận trọng upon myself. Không có gì chính trị cả.”
Ông ta gấp cuốn vở lại rồi quay về phía Henri:

– Vì sao phải thận trọng hả ông Beyle?
– Bởi vì tôi không muốn cung cấp bất kỳ thông tin nào, dù nhỏ nhất về

quân sự cho những ai cố tình đọc nhật kí của tôi.

– Tất nhiên! Schulmeister nhìn những dòng chữ Henri ghi chép lộn xộn

phía sau bài tuyên bố của Hoàng đế nói. Ông hỏi: “Cái cậu Staps kia là ai
mà ông cho rằng có thái độ rất kỳ quặc?”

–  Một người ở trọ trong ngôi nhà này thôi.
Henri phải kể lại anh đã bắt gặp gã thanh niên như thế nào, đã thấy được

những câu thần chú anh ta đọc trước bức tượng nhỏ và con dao thái thịt mà
anh ta cầm trong tay như một thanh gươm ra sao.

– Mặc áo choàng vào, nhanh lên, ông Beyle, rồi dẫn tôi đến căn phòng

của kẻ bị quỷ ám đó.

– Vào giờ này ư?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.