CHIẾN TRẬN - Trang 194

– Thưa ngài, Đại úy nói, tay thiết kị này muốn tự sát.
– Tôi đã hất được con dao của hắn, Fayolle nói thêm, tay vẫn giữ chặt

người bạn, đè gí anh ta xuống đất bằng cả trọng lượng cơ thể của mình, một
đầu gối tì lên ngực anh ta.

– Đúng là tai nạn. Băng tay cho anh ta.
Bessières không áp dụng bất cứ một hình phạt nào đối với anh lính

Brunel. Lúc này, anh ta đã bình tâm trở lại. Những vụ tự sát ngày càng tăng
trong quân đội, các vụ đào ngũ cũng tăng lên đáng kể; không còn hiếm hoi
khi giữa trận tiền, người ta nhìn thấy một tay tân binh phẫn nộ chạy vào nấp
sau bụi cây, dùng súng bắn vỡ sọ mình. Thống chế quay lưng rồi tiến về phía
một trung đoàn long kị binh đeo gù đen; ông biến mất giữa đội hình đội mũ
đồng có cuốn dải băng da bê màu nước biển sáng lấp lánh dưới ánh mặt trời.
Brunel chống khuỷu tay ngồi dậy; anh thở rất khó khăn. Một lính thiết kị cắt
dải băng vải trên mảnh thảm yên ngựa băng bàn tay có hai ngón bị chặt đứt
lìa của anh ta. Đại úy Saint-Didier rút một lọ cồn trong chiếc túi của minh,
mở nắp rồi tống vào giữa kẽ răng của người tự nguyện bị thương:

– Uống đi rồi lên ngựa!

– Với bàn tay tóe máu thế kia ư? Payolle hỏi.
– Cậu ta không cần đến tay trái để cầm gươm!
– Nhưng để giữ cương thì phải cần chứ lị.

– Cậu ta chỉ việc buộc cương vào cổ tay là đủ!
Fayolle giúp Brunel móc lại bàn đạp rồi càu nhàu:
- Ngựa của chúng ta cũng thế, chúng không chịu nổi nữa rồi.

– Chúng ta cứ cưỡi cho đến khi nào chúng nó khuỵu xuống thì thôi!
– À, thưa Đại úy! Nếu những con ngựa này biết bắn thì chúng sẽ tự sát

ngay tức thì!

Brunel nhìn đồng đội:

– Cậu không cần phải như vậy.
– Ôi giời…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.