CHIẾN TRẬN - Trang 203

– Anh ư? Anh chưa bị một vết thương nào cả mà đã vội than vãn ư?

Trong khi đó, phần lớn sĩ quan của anh đã không thể chiến đấu được nữa,
Marbot thì tập tễnh đi cà nhắc như một con vịt bị đâm thủng đùi, Viry thì
trúng đạn vào vai, Labédoyère bị một mảnh đạn găm vào chân, còn
Watteville thì ngã ngựa gãy tay…

– Chúng ta mê hoặc họ để dễ bề dẫn họ tới chỗ chết. Thằng cha

Bonaparte ngu xuẩn kia sẽ làm cho chúng ta bỏ mạng cả ở đây thôi!

– Anh đã nói câu đó ở đâu đó rồi. Ở Arcole phải không?
– Lần này thì tôi tin chắc là…
– Đêm nay, chúng ta dùng thuyền vượt sông Danube, nếu như thuyền của

chúng ta không bị lật thì ngày mai chúng ta đã ở Vienne.

– Trời ơi, Pouzet!
Thống chế gào lên. Pouzet bị trúng đạn ngay giữa trán. Ông gục xuống

ngay tức thì. Một số binh lính chạy đến nhìn vị tướng già bất hạnh, ông đã
tắt thở.

– Một viên đạn lạc, một ai đó nói.

- Đúng là đạn lạn Thống chế hét lên, nói rồi ông ta bỏ đi để lại phía sau

xác người bạn.

Sự ngu xuẩn của trận đánh này làm cho ông tức tối. Ông bước về phía khu

lò ngói, rồi nhằm một cái hố, ông buông mình xuống vạt cỏ mắt ngước nhìn
bầu trời. Ông cứ nằm như vậy trong nhiều phút. Phía trước ông, bốn người
lính đang khênh một xác chết bằng một chiếc áo choàng, họ dừng lại để thở;
xác chết quá nặng mà đường thì còn rất dài. Họ đặt xác chết xuống. Một cơn
gió thổi lật chiếc áo choàng, Lannes nhận ra đó chính là Pouzet. Ông đứng
bật dậy:

– Sao cái cảnh này cứ đuổi theo ta khắp mọi nơi như thế?

Một người lính chỉnh lại chiếc áo choàng, lấy một góc phủ lên mặt vị

tướng xấu số. Lannes cởi móc cài thanh kiếm, ném xuống đất:

-A, aaa…!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.