CHIẾN TRẬN - Trang 220

cái túi giống như túi da có dây buộc, rồi đi ra phía bờ sông vục chiếc túi
xuống mặt nước ngầu bùn, sau đó, anh buộc chiếc túi lên một cành cây thấp,
phía dưới để cái bi đông, anh lấy được một thứ nước lọc trong suốt và rất
mát, Thống chế uống một cách thoải mái.

– Cảm ơn, Lannes nói, cảm ơn Đại úy. Không biết thế quái nào mà anh

lại chỉ mới có là Đại úy nhỉ! Ta sẽ lo liệu việc này ngay sau ngày thắng lợi.
Ta làm được gì nếu không có anh nhỉ? Không có anh, không có Pouzet, ta đã
chết rồi, chứ không à? Anh có nhớ lần gặp đầu tiên của chúng ta không?

– Có, thưa ngài Công tước, đó là hôm trước ngày chiến thắng ở

Priedland, tôi vừa mới cưới vợ.

– Anh đã từng bị thương ở Eylau…
– Vào cánh tay, đúng như vậy, trúng một mũi lê. Còn mũ của tôi thì bị

một viên đạn xuyên thủng.

– Anh phục vụ cho Augereau, rồi ông ta đã gửi gắm anh cho ta, một lần

nữa, vào năm ngoái…

– Tôi đã gặp ngài ở Bayonne.
– Chúng ta đã đi Tây Ban Nha chỉ huy lực lượng quân đội Ebre. Anh am

hiểu vùng đất này, còn ta thì không… Burgo, Madrid, Tudela…

– Chúng ta đã quét sạch quân thù ngay trong trận chạm trán đầu tiên.
– Đúng thế… Đúng là trong cuộc chạm trán đầu tiên… một đất nước tồi

tệ phải không! Ta suýt nữa thì mất anh ở đó, Marbot nhỉ.

– Tôi cũng nhớ cả, thưa ngài Công tước. Một viên đạn đã sượt qua tim tôi

rồi tạm trú bên mạng sườn, một viên đạn dẹt như một đồng xu, có khía như
một bánh xe đồng hồ, có chạm một chữ thập như một cái bánh thánh.

– Khi đó đã có Albuquerque trong số các sĩ quan tùy tùng của ta rồi nhỉ?

Cuối cùng, chúng ta cũng đã đưa cậu ấy từ Tây Ban Nha về, ta tin… Cậu ấy
ở đâu nhỉ? Tại sao cậu ta không ở bên cạnh anh nhỉ?

– Cậu ấy ở cách đây không xa đâu, thưa ngài Công tước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.