CHIẾN TRẬN - Trang 224

lên thuyền. Périgord giữ ngọn đuốc cho một người chèo thuyền. Berthier,
Lejeune và những người ở lại nhìn Hoàng đế rời xa hòn đảo. Họ nhìn gương
mặt vô cảm của Napoléon, chiếc áo redingote lất phất bay trong gió; mới
được vài sải tay, một cơn gió lốc bỗng ào đến thổi ngọn đuốc tắt phụt,
Hoàng đế biến mất hoàn toàn giữa bóng đêm dày đặc, cứ như thể dòng sông
đã nuốt chửng Ngài cùng con thuyền.

* * *

Lejeune chuẩn bị mang mệnh lệnh rút lui của Hoàng đế giao cho

Masséna, nhưng không có ngựa. Con ngựa của anh đã bị gãy chân, còn sĩ
quan cần vụ của anh thì bị kẹt lại phía bờ phải khi từ Vienne trở về, anh định
giao cho người hầu của Périgord, nhưng anh chàng này lại không có một
chút khái niệm nào về công việc giao liên. Thời gian quá gấp rút. Viên Đại
tá trông thấy một lính công binh đang dắt con ngựa chiến lợi phẩm thu được
từ một tên lính kị binh Hungari:

– Ta cần con vật này.

– Nó không phải của tôi mà là của ngài trung úy.
– Đưa cho ta mượn.
– Tôi không biết ngài trung úy có đồng ý hay không…

– Anh ta ở đâu?
– Trên cây cầu lớn đang được sửa chữa.
– Không còn thời gian nữa! Vả lại đây là một con ngựa đánh cắp.

- Ấy, không phải! Đây là chiến lợi phẩm.
– Tôi sẽ trả lại cho anh trong vòng một tiếng đồng hồ nữa.
– Tôi không chịu trách nhiệm…

– Nếu tôi không mang ngựa trả lại, thì tôi sẽ trả tiền cho anh.
– Ai làm chứng cho tôi đây?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.