CHIẾN TRẬN - Trang 68

những cơn sóng dữ. Một vài mảnh ván bung ra khỏi mặt sàn đang làm dở rơi
xuống dòng sông rồi bị nước cuốn đi. Masséna gào thét như một con quỷ.
Trước mặt, trên đảo, một tốp lính bắc cầu khác đang cố sức giữ chặt mối liên
kết; hai kíp công binh phải hợp nhau ở khoảng giữa nhánh sông hung dữ của
sông Danube. Họ đã gần đạt được mục đích và lúc này, đang ném những sợi
dây chão dùng để buộc những hòn đá cho nhau, những người đứng phía
trước cố chộp lấy sợi cáp đang bay tới để căng ra làm thành một cái lan lan
chưa ra hình thù gì. Phía dưới, những con sóng vẫn dềnh lên chảy xiết,
những người lính cứ tiến lên, người nọ nối tiếp người kia, xà nối xà, ván nối
ván, họ kéo, buộc, đóng đinh cố định các mảnh ván dưới ánh sáng lấp loáng
đỏ nhạt của những đống lửa lớn. Những người lính mệt nhoài lạnh cóng vì
bị những ngọn sóng xô đẩy, tung bọt trắng xóa khi va đập vào cây cầu, một
hàng cọc người đứng làm tiêu binh mắc dây vào nhau. Masséna động viên
và cả chửi rủa họ như một kẻ chuyên đi thuần hóa súc vật. Trên cổ ông, đỏm
dáng một chiếc cà vạt, lúc này đã bị xoắn quăn, hai ống tay áo sơ mi bằng
lụa xắn lên tận khuỷu. Ông đứng sát mép ngoài cây cầu mới được gia cố lại,
tay trái nâng một mớ dây xích, ném cho một hạ sĩ đang neo người trên trụ
cầu: “Quấn chặt vào cái cột đó!”. Hai bàn tay người hạ sĩ buốt giá, loay hoay
mãi không sao quấn được sợi xích vào cây cột đã định, sóng đánh mạnh,
chiếc thuyền tròng trành, nghiêng ngả, mấy lần anh ta mất thăng bằng suýt
ngã nhào xuống dòng sông, những giọt nước lạnh giá liên tục táp vào giữa
mặt. Masséna lần theo sợi dây đến chỗ người lính, đẩy anh chàng vô tích sự
ra rồi buộc sợi xích vào. Một ngọn gió thổi mạnh cuốn theo đám khói đặc
quánh làm lính tráng ho sặc sụa, nhưng công việc vẫn tiếp tục trong bóng
tối. “Sang phải, sang phải chút nữa!” Masséna chỉ có một mắt, thế mà còn
nhìn rõ trong đêm tối hơn cả đám lính cầu đã qua huấn luyện, ông hét to, chỉ
huy họ căn chỉnh vị trí. Từ phía bên kia, trên đảo Lobau, bộ phận còn lại của
đơn vị, túi đã đeo sẵn sàng trên lưng, súng sẵn sàng dưới chân đang chờ lệnh
để vượt cầu. Những người đứng hàng đầu đã nhìn thấy Thống chế của họ.
Nếu như trước đây, họ không yêu mến ông thì đêm nay họ cũng phải thán
phục trước sự khéo léo, dạn dày kinh nghiệm trận mạc của ông. Một số binh
lính khác cầu khẩn cho cái cầu bẩn thỉu đó đừng bao giờ đứng vững được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.