CHIẾN TRẬN - Trang 72

được trả lương, quân đội nổi loạn chống lại kẻ trục lợi. Bị hạn chế phân phối
bánh mì đen, bị đối xử tồi tệ, những người La Mã của Trastevere lợi dụng
lúc hỗn độn đã nổi loạn. Trước đền Panthéon d’Agrippa, sĩ quan thuộc đám
quân nổi loạn đã trao quyền chỉ huy cho Berthier, ông đành phải chấp nhận
lời đề nghị để dẹp yên những tư tưởng nổi loạn và đề nghị Ban đốc chính
triệu hồi Masséna về nước, Masséna đã phải trốn tránh sự tức giận của chính
những người lính của mình, nhưng không bao giờ bỏ qua chuyện đó.

Lejeune nhún vai. Sự đua tranh này đối với anh hình như có vẻ khốn nạn.

Thực tình anh muốn ở lại Vienne, cởi bỏ bộ quân phục lòe loẹt, ra đi với tập
giấy và chiếc bút chì trên tay, rong chơi trên những ngọn đồi, đem theo
Anna, đi du ngoạn, sống cùng với cô ấy, được chiêm ngưỡng cô ấy mãi mãi.
Trung thực với chính mình, tuy nhiên, Đại tá Lejeune biết rằng cái thiện có
thể sinh ra từ cái ác, rằng nếu không có cuộc chiến tranh này thì anh không
bao giờ gặp được Anna. Tiếng la ó lôi anh ra khỏi cơn mộng mị. Trên chiếc
cầu phao lớn, Hoàng đế đang trên đường đến hòn đảo đầy lính đồn trú, đi
trước là quan giám mã Caulaincourt đang giữ dây cương ngựa.

Trên tầng hai ngôi nhà sơn màu hồng trong thành Vienne, bên ngọn nến,

Henri Beyle đang ngắm nhìn các bức chân dung của Anna Krauss do
Lejeune phác họa. Nàng ngồi trong một tư thế rất thoải mái và không một
chút rụt rè. Henri chiêm ngưỡng sự giống nhau giữa các bức họa. Anh nhìn
chằm chặp vào những tờ giấy cho tới khi chúng biến thành một khuôn mẫu
bằng xương bằng thịt, có sức sống và cử động. Anna trong bộ váy dài đang
vén những lọn tóc đen nhánh; Anna đang ưu tư nhìn nghiêng, dõi theo cái gì
đó ở ngoài cửa sổ; Anna đang thiu thiu ngủ trong đống chăn gối; Anna đang
đứng và thoát y vũ như một thiên thần được Phidias tạo dáng, nó siêu thực
bởi sự hoàn thiện tuyệt mỹ và nó khiêu khích bởi kiểu dáng, tư thế buông
thả, hoang dã. Lại nữa, nàng trong một bức ảnh khác, nhìn từ phía sau; nàng
cúi mình trên thành ghế sofa, cằm đặt trên đầu gối, ánh mắt thẳng thắn như
xoáy vào người nghệ sĩ đang vẽ nàng. Henri choáng váng và khó ở, vì có
cảm giác như đột nhiên bắt gặp cô gái trong bồn tắm, nhưng không làm cách
nào tách cô gái ra khỏi trang giấy. Ăn cắp một bức họa có sao không nhỉ?
Louis-François liệu có biết không? Nhiều tranh phác họa quá. Liệu Lejeune

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.