CHIẾN TRANH ĐÃ BẮT ĐẦU NHƯ THẾ - Trang 263

– Làm sao mà dự trữ được. Chúng tôi đánh ngay từ ngày đầu chiến tranh,

mà bây giờ đã là tuần thứ hai lại vẫn không ngừng phải phản kích.

Im lặng một lát, tư lệnh tập đoàn quân nói thêm, giọng tin tưởng, tự hào:

– Không sao. Chúng tôi đã làm cho bọn phát-xít phải kiêng nể. Chúng tôi

bắt được thư từ của binh lính địch thấy chúng ngày càng tỏ ra buồn bã chán
nản. Thường thấy câu: “Đây không phải là đất Pháp”. Bây giờ, bọn địch
tiến công mà vẫn nơm nớp. Trước khi xông lên chúng phải cho bom đạn
cày nát và thường ngày phải lên dây cót tinh thần bằng rượu. Ngày 16
tháng Bảy, chúng lao từng đàn tới trận địa quân đoàn bộ binh 31 của ta,
ưỡn thẳng người, gào lên vỡ họng. Chúng tôi đã làm cỏ bọn chúng,bắt sống
được mười lăm tên, tất cả đều say mềm.

Rút trong đống tài liệu trên bàn một bức thư kèm bản dịch, Pô-ta-pốp

bảo tôi:

– Đồng chí đọc xem.

Đó là bức thư chưa kịp gửi của tên lính Đức Côn-rát Đum-le:
“Tôi ở trong quân ngũ đã được bốn năm, tham gia chiến tranh hai năm.

Nhưng tới bây giờ tôi mới hiểu rằng chiến tranh thực sự mới bắt đầu. Còn
trước đây thì chỉ có thể gọi là những cuộc diễn tập. Người Nga là những
dũng sĩ tuyệt vời. Họ hiến đấu dữ như hung thần”.

Tên kiểm duyệt Đức giữ lại bức hư để ghi thêm: “Lạ thật, Đum-le đã

tham gia nhiều chiến dịch, được coi là người tốt”.

– Không sao, - tư lệnh tập đoàn quân phá lên cười, - khi chúng ta choảng

mạnh hơn thì bọn phát-xít sẽ còn viết khác hơn nữa.

Câu chuyện quay sang vấn đề thông tin liên lạc. Tôi nói với Pô-ta-pốp là

tư lệnh phương diện quân rất lo vì không thường xuyên nhận được tin tức
của tập đoàn quân 5.

Tư lệnh tập đoàn quân cay đắng thở dài:

– Bản thân chúng tôi cũng khổ vì không có liên lạc. Chỉ huy bộ đội trong

điều kiện bị địch thọc sâu quả là vấn đề của những vấn đề. Liên lạc hữu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.