CHIẾN TRANH ĐÃ BẮT ĐẦU NHƯ THẾ - Trang 31

huấn luyện chiến đấu. Họ cùng đi với tôi. Vất vả lắm, mới chui được vào
xe. Thì ra xe chất đủ trăm thứ, những tấm gỗ đầu thừa đuôi thẹo, những
tấm đệm đan bằng những cành cây mềm, dây dợ.

– Đống rác này để làm gì vậy? – tôi hỏi Đốp-bun.

– Dạ, thưa đồng chí đại tá, đồng chí không tưởng tượng nổi đường sá ở

đây vào mùa thu. Nếu bị sa lầy thì cái gì cũng cần. Giữa đường gặp nạn thì
ngay cả sợi dây thừng cũng có ích.

– Thôi được, đi thôi, - Áp-tô-mê-đôn!
Tôi đã kịp nghiệm thấy: để buộc Đốp-bun im lặng thì phải nói với anh ta

một từ gì đó thật khó hiểu. Nín thinh, cậu ta sẽ nhăn trán hồi lâu và đứng
ngồi không yến nếu chưa hiểu được nói vậy có ý nghĩa gì.

Khi tôi gọi cậu ta là Áp-tô-mê-đôn, cậu ta im thin thít, cau mặt, vào số

hai luôn cho xe chồm lên. Đi được một lát, Đố-bun không chịu được nữa:

– Thế Áp-tô-mê-đôn là gì hả đồng chí?
– Áp-tô-mê-đôn là tên người đánh xe chiến hiên ngang của A-sin, anh

hùng trong thần thoại Hy Lạp cổ đại.

– À… à, - cậu lái xe nói, thất vọng kéo dài giọng, - thế mà tôi cứ tưởng ở

Mátxcơ-va người ta gọi lái xe như vậy đấy, - Ngừng một lát, Đốp-bun hỏi
tiếp: - Thế ông ta sống cách đây bao lâu?

– Theo chứng cứ của Hô-me thì vài nghìn năm.
– Thế cơ à! Thế cái ông Hô-me ấy là ai?

Và cứ như thế suốt dọc đường: mỗi câu trả lời của tôi lại đẻ ra một câu

hỏi mới. Lòng ham hiểu biết của Đốp-bun quả là không có giới hạn.

Đến trưa, chúng tôi tới Pê-rê-mư-slơ mà không xảy ra chuyện gì. Đốp-

bun vốn trước đây đã đến đây nên đưa chúng tôi tới thẳng phòng tham mưu
sư đoàn 99. Sư đoàn trưởng không có ở đây: anh em cho biết đồng chí
xuống các đơn vị. Chúng tôi được đưa tới gặp tham mưu trưởng. Biết
chúng tôi tới thẳng đây, đại tá X. Ph. Gô-rô-khốp có nhã ý mời chúng tôi
đến nhà ăn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.