CHIẾN TRANH KHÔNG CÓ MỘT KHUÔN MẶT PHỤ NỮ - Trang 203

Một lần khác, chúng tôi chọn cho mỗi đứa một chiếc mũ trong một

xưởng thời trang người ta đã bỏ đi. Và để đội nó một chút, chúng tôi đã ngủ
ngồi suốt đêm. Sáng ra, chúng tôi thức dậy... Chúng tôi ngắm mình trong
gương lần cuối... Rồi cởi hết ra và lại chui vào áo varơi và quần của mình.
Chúng tôi không mang theo gì hết. Đi đường, đến một cây kim cũng thấy
nặng. Chúng tôi nhét thìa của mình vào ủng và tất cả là thế...”

Bella Isaakovna Epstein,

trung sĩ, xạ thủ bắn tỉa

“Đàn ông... họ khác... Không phải bao giờ họ cũng hiểu chúng tôi...

Chúng tôi rất yêu ông đại tá Ptitsyne của chúng tôi. Chúng tôi gọi ông là

“Bố”, ông hiểu trái tim phụ nữ của chúng tôi. Ở Moskva, lúc rút lui, thời
kinh khủng nhất, ông bảo chúng tôi:

“Các cô gái, Moskva chỉ cách có hai bước. Tôi đưa đến cho các cô một

cô thợ làm tóc. Hãy làm lông mày và lông mi và uốn tóc đi. Không thật
đúng quy tắc lắm đâu, nhưng tôi muốn các cô đẹp. Chiến tranh sẽ dài...
Không kết thúc sớm đâu.”

“Ông đưa về một cô thợ làm tóc thật. Chúng tôi làm đầu, trang điểm. Và

chúng tôi thật hạnh phúc..

Zinaïda Prokofievna Gomareva,

điện báo viên

“Chúng tôi lao xuống trên băng ở hồ Ladoga... Đây là lúc phản công...

Chúng tôi hứng một làn đạn dữ dội. Quanh mình khắp nơi là nước, hễ bị
thương, là chìm nghỉm luôn. Tôi bò, tôi băng các vết thương. Tôi đến gần
một cậu, hai chân cậu bị nát. Cậu đang lịm dần, tuy nhiên cậu đẩy tôi ra và
đang lục trong “flacul

[59]

”, tôi muốn nói là trong cái túi dết của cậu. Cậu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.