CHIẾN TRANH KHÔNG CÓ MỘT KHUÔN MẶT PHỤ NỮ - Trang 229

lò. Tôi nhìn chăm chú hơn và phát hiện ra một sợi dây chui vào bên trong
lò. Tôi quay ngay lại bàn: “Nhà này bị đặt mìn, tôi yêu cầu mọi người rời
khỏi phòng.” Các sĩ quan im lặng và nhìn tôi nghi ngờ: không ai muốn ra
khỏi bàn. Mùi thịt và khoai tây rán thật ngon. Tôi lặp lại: “Ra khỏi chỗ này
ngay lập tức!” Cùng các công binh của mình, chúng tôi bắt tay làm việc.
Trước hết, gỡ tấm cửa lò sưởi. Dùng kéo cắt các sợi dây. Và ở kia... Và ở
kia... Bên trong lò, có nhiều cái ca lớn một lít tráng men, buộc chùm vào
nhau bằng một sợi dây. Ước mơ của một người lính! Tốt hơn những cái cà
mèn đơn sơ của chúng tôi nhiều. Trong cùng lò sưởi, hai gói to bọc giấy
đen. Gần hai mươi kilô chất nổ. Và người ta nói chuyện những cái chảo!

Một lần khác, chúng tôi đi ngang qua Ukrain, chúng tôi ở trong vùng

Stanislav, nay là Ivano-Frank. Phân đội nhận một lệnh: khẩn cấp gỡ mìn
một nhà máy đường. Mỗi phút đều quý: người ta không biết nhà máy bị gài
bẫy cách nào: có một cơ chế đồng hồ được cài không, có thể nổ bất cứ lúc
nào. Chúng tôi lên đường theo lối hành quân cấp tốc. Trời mát, chúng tôi
mặc nhẹ. Khi chúng tôi đi qua gần một trận địa pháo binh tầm xa, một anh
chàng lính pháo chợt vọt ra khỏi hầm của anh và hô lên: “Báo động! Một
chiếc cối xay gió!” Tôi ngửng đầu để tìm cái “cối xay gió” ấy trên trời,
nhưng chẳng thấy chiếc máy bay nào cả. Chung quanh hoàn toàn yên tĩnh
và im lặng. Nó ở đâu thế, cái “cối xay gió” bí ẩn kia? Đột nhiên, một trong
các công binh của tôi xin phép ra khỏi hàng. Cậu ta đến gần tay lính pháo
và tát cho anh ta một bạt tai. Trước khi tôi kịp hiểu chuyện gì xảy ra, tay
lính pháo đã la ầm lên: “Anh em ơi, họ đánh người của các anh kìa!”
Những người khác vọt ra khỏi chiến hào và đến vây cậu công binh của tôi.
Không nghĩ gì lâu nữa, đám người của phân đội tôi bò hết máy dò, máy rà
mìn, ba lô xuống đất và xông vào cứu đồng đội của họ. Một vụ xô xát bùng
ra. Tôi vẫn không hiểu đã xảy ra chuyện gì. Tại sao phân đội của tôi lại gây
ra vụ ẩu đả này? Đang phải tính từng phút mà họ lại lao vào đánh nhau. Tôi
ra lệnh: ”Phân đội, trở về hàng ngũ!” Chẳng ai chú ý. Tôi bèn rút súng ngắn
và bắn một phát lên trời. Nhảy một phát, các sĩ quan vọt ra khỏi hầm. Rất
lâu mới dẹp yên được mọi người. Một ông đại úy đến gần tôi: “Ai chỉ huy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.