CHIẾN TRANH KHÔNG CÓ MỘT KHUÔN MẶT PHỤ NỮ - Trang 230

ở đây?” Tôi tự giới thiệu với ông. Ông trố mắt, vẻ hơi lúng túng. Rồi ông
hỏi tôi: “Đã xảy ra chuyện gì?” Tôi không thể trả lời vì chính tôi cũng
không biết. Anh phó của tôi bước tới và giải thích lý do cuộc ẩu đả. Thì tôi
mới biết thế nào là một ”cái cối xay gió”: đấy là một từ có tính chất lăng
nhục để chỉ một người phụ nữ. Kiểu như một thứ đĩ rạc, một cô gái làm
tiền. Tiếng lóng ngoài mặt trận...

Cô biết... Chúng tôi nói đây hết sức thành thật... Trong chiến tranh, tôi cố

không nghĩ đến tình yêu, cũng không nghĩ đến tuổi thơ. Không cả cái chết.
Tôi đã nói với cô: tôi tuân một số kiêng kỵ, để mà có thể sống sót. Tôi đặc
biệt tự cấm mình tất cà những gì là dịu dàng, thắm thiết.

Thậm chí tôi tự cấm mình nghĩ đến những cái ấy. Nhắc lại chúng. Ấy là

ở Lvov giải phóng, lần đầu tiên người ta cho chúng tôi vài buổi tối được
nghỉ phép. Lần đầu tiên kể từ khi bắt đầu chiến tranh... Và cả tiểu đoàn đi
xem phim ở rạp chiếu bóng thành phố. Lúc đầu, thật rất kỳ quặc khi mình
có mặt ở đây. Ngồi trong một chiếc ghế bành mềm, trước mắt là trang trí
xinh xắn trong một gian phòng yên tĩnh và tiện nghi. Trước khi bắt đầu
chiếu, có những trò vui: một dàn nhạc, những tiết mục của các nghệ sĩ. Hết
phim, người ta tổ chức khiêu vũ trong hành lang. Người ta nhảy polka,
cracovienne, paso doble và cuối cùng, tất nhiên, “điệu nhảy Nga bất biến”.
Tác động đến tôi nhiều hơn cả là nhạc... Tôi không thể nghĩ ở đâu đó vẫn
còn đánh nhau và chốc nữa đây chúng tôi lại trở về mặt trận. Và cái chết
lẩn quất rất gần...

Và rồi hai ngày sau, phân đội chúng tôi nhận lệnh rà một khu đất khá

mấp mô nằm giữa một ngôi làng và một đường xe lửa. Nhiều xe đã bị trúng
mìn ở đây. Người của chúng tôi đi dọc theo mặt đường, trang bị máy rà.
Trời đổ một thứ mưa giá buốt. Mọi người đều ướt đến tận xương. Ủng tôi
hoàn toàn sũng nước, tôi có cảm giác kéo lê đôi đế giày bằng đá, nặng
trịch. Tôi nhét các tà áo khoác vào trong thắt lưng để chúng không quấn
vào chân. Con chó nhỏ Nelka của tôi chạy ở đầu sợi dây dắt trước mặt tôi.
Hễ phát hiện một quả pháo hay một quả mìn, là nó ngồi cạnh đó và chờ
những người gỡ mìn làm xong công việc. Người bạn trung thành của tôi...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.