CHIẾN TRANH KHÔNG CÓ MỘT KHUÔN MẶT PHỤ NỮ - Trang 30

cười! Ông không thể tin lại có thể ngụy trang giỏi đến thế. Ông tuyên bố:
“Bây giờ, tôi xin rút lại điều tôi đã nói về các 'cô gái'.” Nhưng ông vẫn còn
day dứt. Phải rất lâu ông mới quen được với chúng tôi...

“Lần đầu tiên tôi “đi săn” (ở các đơn vị du kích người ta gọi như vậy)

với một đồng ngũ, Macha Kozlova. Chúng tôi ngụy trang và chúng tôi chờ,
tư thế nằm: tôi phụ trách quan sát, Macha vác súng cácbin trên vai. Đột
nhiên, cô bảo tôi:

- Bắn đi! Bắn đi! Cậu không thấy sao? Một tên Đức.

Tôi trả lời:

- Tớ quan sát. Phần cậu bắn chứ!

- Trong khi chúng mình cãi nhau, cô nói, nó sẽ chuồn mất.

Nhưng tôi còn cố:

- Trước hết phải lập sơ đồ bắn, đánh dấu các điểm mốc, nhà kho, cây

bạch dương...

- Cậu tưởng còn ở trường để mà làm cái trò quan liêu ấy sao? Tớ không

đến đây để làm chuyện giấy tờ, mà để đánh nhau!

Rõ ràng cô ấy đang nổi cáu với tôi.

- Nào bắn đi, còn chờ gì nữa!

Và chúng tôi lại cãi nhau. Trong thời gian đó, viên sĩ quan Đức dặn dò

quân lính của hắn. Một xe hòm chạy tới, bọn lính sắp thành dãy để dỡ
hàng. Viên sĩ quan còn đứng đó một lúc, nói mấy lời, rồi đi mất. Còn chúng
tôi, chúng tôi vẫn không nhất trí được với nhau. Nhưng hắn lại xuất hiện,
và tôi thấy nếu chúng tôi để lỡ cơ hội lần nữa thì hắn sẽ thoát mất. Khi hắn
xuất hiện lần thứ ba - chỉ một khoảng ngắn, bởi hắn chỉ ló ra rồi biến đi
ngay - tôi quyết định bắn. Tôi đã quyết định, và đột ngột nảy một ý nghĩ:
dẫu sao đây cũng là một con người, một kẻ thù, đồng ý rồi, nhưng là một
con người. Hai bàn tay run lên, một luồng ớn lạnh chạy khắp người. Một
nỗi khiếp sợ xâm chiếm lấy tôi... Thật khó bắn một con người, sau những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.