CHIÊU DIÊU - Trang 161

Nhưng hiện giờ đang nói chuyện yêu đương cơ mà, cũng phải từ từ

đưa ra một ít đòi hỏi chứ. Cứ như thế, trong quá trình ở chung thì từ từ xâm
chiếm vào lãnh địa của đối phương như tằm ăn lá, sau đó xâm nhập thẳng
vào thủ phủ, chiếm núi xưng vương; cuối cùng là bắt được toàn bộ thiên hạ
của hắn, khống khế trong lòng bàn tay.

Hiện tại, ta chỉ muốn thử một chút xem, Mặc Thanh yêu thích thân thể

này thì rốt cuộc hắn có thể dung túng được bao nhiêu.

"Tới đây." Hắn tưởng thật bảo ta, không một chút do dự bước xuống

bậc thang thấp hơn, để cho ta nằm úp sấp trên lưng hắn, rồi cõng ta đi lên.
Từng bước từng bước một, vô tư thong thả tiến lên từng bậc.

Dáng vẻ của hắn sảng khoái thản nhiên, có lẽ... ở trong lòng hắn, hành

động này căn bản chẳng có gì là tổn hại đến tôn nghiêm. Ta thầm nghĩ, có
phải là vì người mà hắn thích làm nũng với hắn cho nên hắn còn cảm thấy
có chút vui vẻ hay không? Ta vừa mới kêu mệt mỏi, hắn đã tình nguyện
thỏa mãn yêu cầu của ta, cõng ta, chứ không dùng ảnh thuật di chuyển chỉ
nháy mắt là đến Vô Ác điện.

Ầy, cái tên này, thật không nhìn ra ngươi cũng là một người tràn đầy

tình cảm nha.

Ta vòng tay qua cổ hắn, hai bàn tay nhẹ nhàng đặt trên ngực hắn dò

tìm vị trí, đây chính là chỗ của trái tim. Nếu bây giờ ta vận công, biến ngón
tay thành móng nhọn thì ...

Ta dừng lại một chút, sờ sờ vật liệu may áo bào đen của Mặc Thanh,

sau đó nương nhờ ánh trăng mà xem xét thật kỹ. Đông Hải Giao sa, dùng
vảy của Giao nhân (**) để luyện chế thành vải, nếu không có bản lĩnh của
Bắc Sơn chủ thì tuyệt đối không thể xé nổi thứ 'đồ chơi' này. Mà không có
được bản lĩnh của Bắc Sơn chủ thì ít nhất cũng phải cầm trong tay thứ vũ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.