CHIÊU DIÊU - Trang 180

rồi, kế tiếp sẽ phải ra biển để đến Tiên Đảo, hắn chỉ có thể từ từ bay qua
thôi.

Ta xoay người vặn eo, hoạt động giãn gân cốt, mở miệng nói: "Ta đi

hoá vàng mã cái đã." Ngay sau đó liền bấm quyết một cái, nháy mắt đã tới
Giang thành.

Cũng giống như lần trước, ta đi mua nến thơm hương nhang, tiền

vàng, đến gần chiếc cầu trên phố hoa, dựng tấm vải bố rồi ngồi xuống, nhìn
đám người đi qua đi lại.

Lần này tới đây, bởi vì nhớ tới một vài chuyện phiền não đã qua cho

nên tâm tình của ta không được tốt cho lắm, bởi vậy ta nhìn chòng chọc vào
hai kẻ có dáng dấp tương đối xấu xí, kéo mạnh bọn họ qua đốt tiền vàng
cho ta. Chỉ có bắt nạt người khác mới khiến cho tâm tình của ta cảm thấy
dễ chịu lên được một chút.

Nhưng ta vốn không phải là Khương Vũ, lại càng không phải là Lộ

Chiêu Diêu của trước kia, mặc dù ta đang hô hào hóa vàng mã cho Lộ
Chiêu Diêu nhưng ở trong mắt bọn họ ta lại chẳng có chút gì đáng sợ. Cho
nên ta vừa định ngồi xuống bên cầu yên tâm chờ người tới đốt vàng mã cho
mình thì cái kẻ bị ta bắt nạt kia lại cảm thấy ấm ức không phục.

Hắn ta dẫn theo một đám người hùng hùng hổ hổ đi tới đây.

Bao vây xung quanh cái quán nhỏ của ta, người nào người nấy xách

đao lớn cầm đao nhỏ, khí thế vô cùng hung hãn. Trận thế hoành tráng dọa
cho mấy người muốn đi qua hướng này đều đồng loạt vòng ngược trở lại.

Cái tên gầy gò trông như cây gậy trúc vừa bị ta bắt nạt hăm hở chen

qua một đống người, bộ dạng tuyệt không giống như lúc bị ta bắt nạt sợ đến
run cả da đầu. Hắn chống nạnh, ưỡn cao ngực, hất cằm lên, hận không thể
dùng hai cái lỗ mũi để nhìn ta: "Hừ, đừng tưởng rằng ngươi là nữ nhân thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.