CHIÊU DIÊU - Trang 609

Tố Ngôn thấy ta, hai mắt trợn thật lớn, mà đám đệ tử Thiên Trần Các

đứng phía sau hắn cũng đều mang vẻ mặt như vừa gặp quỷ.

Không thèm phí công trợn mắt lại với mấy người này, ta liếc Chỉ Yên

một cái, nàng lập tức hiểu ý, kéo Tố Ngôn sang một bên giải thích rõ ràng.
Ta tranh thủ thời gian này ngồi xếp bằng tại chỗ, điều hòa khí tức trong
thân thể cho thông thuận, mở hết những điểm phong bế trong gân cốt.

Đến khi ta mở mắt, Chỉ Yên đã đưa đan dược đến, ta ngửa đầu ăn

sạch, còn tranh thủ hỏi một câu: "Tình trạng hiện tại ở núi Trần Tắc thế
nào?"

"À... cái đó..." Ta vừa ngồi vừa nghe Tố Ngôn ở bên cạnh nói, "Dường

như Khương Vũ và Bắc Sơn chủ kia đã đạt thành hiệp nghị gì đó, núi Trần
Tắc vừa xảy ra nội chiến, thôn dưới chân núi cũng bị hủy. Ta sai người đi
bảo vệ dân chúng, đã có tin tức truyền về nói, hình như Lệ Trần Lan đã trở
về rồi. Hắn ở trên Vô Ác Điện đánh đến long trời lở đất, dưới chân núi
cũng không biết tình hình cụ thể ra sao."

Ta mở hai mắt. Siết chặt nắm đấm.

Nhiều người như vậy lại dám bắt nạt tiểu quái dị, tưởng rằng Lộ Chiêu

Diêu ta đã chết, các người có thể tạo phản sao?

Điều tức thân thể xong, ta đứng dậy, cầm Lục Hợp kiếm, dùng thuật di

chuyển nhanh chóng rời đi, nghe thấy Tố Ngôn nói: "Ngươi... Lộ Chiêu
Diêu...Vì sao lại sống lại?"

Tại sao ta sống lại ư?

Bởi vì có một người yêu ta sâu đậm, không thể nhẫn tâm phụ lòng.

Mà đáp án này, ta không cần nói cho bất cứ kẻ nào nghe cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.