CHIÊU DIÊU - Trang 706

Vạn Lục môn. Trên người hắn không có một chút nào giống dáng vẻ của
một tâm ma, nếu không phải là Khương Vũ...

Ta khẽ cắn răng.

Lại nghe thấy Trúc Quý nói: "Đúng thế, việc đó ta cũng không ngờ

tới. Thời gian hắn ở trong phong ấn, sự tà ác trong thân thể đã được trời đất
hút sạch, khiến cho mảnh đất đó không mọc nổi một ngọn cỏ, cây cối chết
héo, mà chính hắn lại trở nên giống như một người bình thường. Bình
thường đến nỗi khiến thê tử của ta cũng không nỡ ra tay giết hắn."

"Thê tử của ngươi?"

"Ừ, vì đề phòng Lệ Trần Lan có thể chạy thoát khỏi phong ấn, ngoài

tộc nhân của ngươi ta cũng để cho thê tử của mình trông chừng hắn. Dù ta
có chết, cũng không thể để Lệ Trần Lan ra ngoài hút hết cảm xúc của mọi
người trên thế gian, giống như hắn cắn nuốt cảm xúc của ta được. Như vậy,
kể cả tâm ma có lớn lên, hắn cũng không thể đi ra ngoài. Ta là Ma vương,
nhưng cũng không ác độc đến nỗi hại cả nhân thế, chỉ có điều, thê tử của ta
lại không chịu giết hắn, thậm chí còn vì bảo vệ hắn mà bị đám người tu tiên
giết chết."

Người mà Trúc Quý nhắc tới, hẳn là "mẫu thân" đã chết ở trong ngực

Mặc Thanh lúc ta cứu hắn lần đó rồi...

Trúc Quý bĩu môi một cái: "Sau khi thê tử của ta chết, tới được Chợ

quỷ nhìn thấy ta, vẫn còn mắng ta xối xả. Khi còn sống không cho nàng
sinh đứa bé, đến khi chết để lại mỗi một đứa nhỏ là tâm ma, khiến cho nàng
không thể động thủ..."

Ta day day trán: "Ngươi nói vào trọng điểm là được rồi. Ta không

muốn nghe quá nhiều chuyện về hai phu thê các ngươi."

"Vậy ngươi muốn nghe trọng điểm là cái gì đây?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.