CHIÊU DIÊU - Trang 752

không cần biết điều gì cả, bởi vì những chuyện đó cứ để một mình hắn
gánh vác là được rồi.

Mà Lộ Chiêu Diêu nàng chỉ cần sống đến vui vẻ đắc ý, thỉnh thoảng

nhìn cái gương này một chút, nhớ đến trên đời đã từng có một người như
hắn.

Chỉ như thế thôi cũng đủ an ủi phần tình cảm đã ẩn sâu trong lòng

nhiều năm của hắn.

Lộ Chiêu Diêu nhìn hắn cười, cố gắng để cho vẻ mặt mình thoạt nhìn

tràn đầy hòa ái: "Ngươi giúp ta thu hút sự chú ý để kéo những đệ tử tiên
môn kia rời đi, có được không?"

Sao hắn có thể nói 'Không được' đây, nhìn nàng nở nụ cười với mình,

rốt cuộc Mặc Thanh cũng không kiềm chế được cảm xúc, giơ tay lên, khẽ
vuốt má lúm đồng tiền trên khuôn mặt nàng. Giống như vừa uống hết ba
nghìn chén rượu, khiến thần trí hắn có mấy phần hoảng hốt: "Môn chủ, ta
có thể vì ngươi mà vứt bỏ mọi thứ, chỉ cần ngươi bình an."

Đây có lẽ là lời tâm tình duy nhất mà hắn có thể thốt ra khỏi miệng nói

với Lộ Chiêu Diêu.

Nhưng Lộ Chiêu Diêu lại không nghĩ như vậy, trong lòng nàng có ý

nghĩ khinh thường, nàng cho rằng hắn có thể vứt bỏ tất cả, chẳng qua là vì
hắn vốn dĩ chỉ có hai bàn tay trắng.

Suy nghĩ của nàng khiến hắn giật mình tỉnh ngộ.

Đúng vậy nhỉ, trừ cái mạng này ra, hắn chẳng còn gì để tặng cho Lộ

Chiêu Diêu nữa cả.

Mà mạng của hắn lại do nàng nhặt về, cũng nên vì nàng mà chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.